Chương 24: (Vô Đề)

"Có chuyện gì tốt liền hận không thể khoe ra cho cả thiên hạ xem, không nghĩ đến phía sau còn cái ʍôиɠ rất xấu." Tạ Đạo Vi giải thích. Mạc Nhàn biết ngay, cũng không tốt hơn bao nhiêu, bây giờ nàng cảm thấy Tạ Đạo Vi còn độc miệng hơn cả thuốc độc nàng."

Gần đây tỷ tỷ nói chuyện hình như thô tục hơn hẳn, so với hình tượng trước đây của tỷ tỷ trong lòng ta có chút không hợp…." Mạc Nhàn yếu đuối phản kϊƈɦ nói, người ta mới không phải là hoa khổng tước đâu!

Tạ Đạo Vi liếc mắt một cái, lá gan này quả thật là phình hơn trước kia không ít rồi, mới chỉ học tới tầng ba mà như vậy, nếu sau này học thành, ranh con này chẳng phải sẽ kiêu ngạo đến vô pháp vô thiên sao?

Mạc Nhàn bị Tạ Đạo Vi thoáng nhìn, nàng lập tức thu hồi ánh mắt nhìn Tạ Đạo Vi, sau đó âm thanh càng lúc càng nhỏ, cho đến khi tiêu thanh."Nhàn muội muội, khi nào lại thích dính tỷ tỷ như vậy rồi?"

Tạ Đạo Vi nhướng mày hỏi, đứng phía sau Mạc Nhàn, cũng đem tay đặt trêи vai Mạc Nhàn, tư thế cực kỳ thân mật, ngữ khí cũng thân thiết mười phần nói.

Đột nhiên Tạ Đạo Vi nhiệt tình, làm trong lòng Mạc Nhàn lộp bộp một chút, có điểm sợ hãi, nhanh chóng không dấu vết đem vai mình rời khỏi tay Tạ Đạo Vi.

Vì sao nói Tạ Đạo Vi tâm tình bất định chính là như vậy, sắc mặt biến đổi không chừng, dựa vào hiểu biết của nàng đối với Tạ Đạo Vi mà nói, thì lúc độc miệng lãnh đạm chính là lúc vô hại nhất.

Dùng ngôn ngữ tổn thương người, thì để lại được tổn thương gì, con người này mà nóng giận lên, tuyệt đối là hư tình giả ý, thương tổn thực sự lúc này mới xuất hiện."Tỷ tỷ, nghỉ ngơi thật tốt, ta đây trở về ngay."

Mạc Nhàn lập tức cong đuôi, không dám ở lại đây nữa, hưng phấn kϊƈɦ động vừa rồi cũng tiêu hơn phân nửa, chỉ nghĩ làm sao mau chóng rời khỏi nơi này.

Tạ Đạo Vi nhìn bộ dáng chuột sợ mèo của Mạc Nhàn, e sợ đến tránh còn không kịp liền nhếch khóe miệng, thật ra thì nàng bây giờ cũng không thích đe dọa Mạc Nhàn, nhưng Mạc Nhàn cứ thích khiêu chiến kiên nhẫn của nàng, mà nàng lại là một người không có kiên nhẫn.

Mạc Nhàn đi rồi, Tạ Đạo Vi rốt cục cũng có thể an tĩnh lên giường nằm. Hơn hai tháng có thể luyện đến tầng thứ ba, xác thật là thiên phú khiến người khác hâm mộ, không uổng phí mình tiêu tốn nhiều tâm tư trêи người nàng ta như vậy.

Trêи đường trở về, cảm xúc hưng phấn kϊƈɦ động của Mạc Nhàn đã không còn như trước, vốn đang cảm thấy mình rất lợi hại, nhưng theo phản ứng của Tạ Đạo Vi, thì mình cũng chỉ bình thường, còn mệt mình vừa rồi còn vui vẻ như thế, lãng phí cảm xúc, thậm chí nàng còn hối hận khi mình đi tìm Tạ Đạo Vi, cứ cảm thấy hành vi của mình có điểm ngu ngốc.

Mạc Nhàn trở về sân nhà mình, nhìn thấy vẻ mặt Thủy Hương lo lắng nhìn nàng.

"Đã xảy ra chuyện gì? Muội đi đâu?

"Thủy Hương quan tâm hỏi, vừa rồi nàng nghe động tĩnh rất lớn ở ngoài sân, liền chạy ra xem xét, chỉ thấy cửa phòng Mạc Nhàn mở lớn, bên trong lại không thấy bóng dáng Mạc Nhàn. Nàng lo lắng Mạc Nhàn xảy ra chuyện, nên cũng không dám ngủ, đợi Mạc Nhàn trở về. Mạc Nhàn liền đem chuyện vừa rồi kể cho Thủy Hương nghe."Nhàn tiểu thư rất lợi hại, nhanh như vậy đã học thành rồi."

Thủy Hương tất nhiên có thể hiểu được tại sao Mạc Nhàn muốn nhanh chóng được công nhận. Nếu là vừa rồi không bị Tạ Đạo Vi giội nước lạnh, được Thủy Hương khen như vậy, khẳng định Mạc Nhàn sẽ cao hứng khoe khoang thêm nữa, nhưng bây giờ Thủy Hương khích lệ, cảm xúc vui vẻ cũng giảm bớt một chút rồi."

Nhìn đi, người bình thường hẳn là phản ứng như ngươi mới đúng, Tạ Đạo Vi kia thực sự không phải bình thường." Mạc Nhàn tức giận bất bình nói."

Tuy rằng Nhàn tiểu thư ngoài miệng oán giận tiểu thư, nhưng trong lòng Nhàn tiểu thư hẳn là cực kỳ muốn được đại tiểu thư công nhận đi."

Mạc Nhàn học thành xong liền chạy đến nói ngay cho đại tiểu thư, cả áo ngoài cũng chưa bận, hiển nhiên là cực kỳ muốn được đại tiểu thư công nhận."

Xì, ai cần nàng ta công nhận chứ, ta chỉ muốn khoe trước mặt nàng ta rằng ta lợi hại hơn thôi, học được tầng thứ ba với thời gian ngắn hơn nàng thôi!

"Mạc Nhàn cãi lại nói, hai cách nói này hoàn toàn là khác nhau có hiểu không. Thủy Hương liền cười cười, xem ra Nhàn tiểu thư thật sĩ diện, nàng cũng không tiện vạch trần."Đại tiểu thư phản ứng như vậy cũng xem như là bình thường, tuy rằng muội học tầng thứ ba nhanh hơn đại tiểu thư một chút, nhưng là về sau không chắc chắn muội có thể học với tiến độ như vậy nữa.

Lấy thực lực của muội hiện tại, đại khái không có chút uy hiếp nào với đại tiểu thư, nên đại tiểu thư cũng không có để trong lòng, vậy nên cũng cảm thấy bình thường là đúng.

"Thủy Hương phân tích cho Mạc Nhàn. Thủy Hương phân tích thật sự có lý, trong lòng Mạc Nhàn cũng nghĩ có thể là như thế thật."Bắt đầu lợi hại hơn nàng thì sau này cũng sẽ lợi hại hơn nàng thôi."

Mạc Nhàn không chịu thua nói, bị đả kϊƈɦ nhiều lần như vậy, nguyện vọng mạnh hơn Tạ Đạo Vi của Mạc Nhàn thực sự rất mạnh."Nói như vậy sau này đại tiểu thư nhất định sẽ công nhận muội." Thủy Hương an ủi nói."

Ta nói, ta mới không thèm nàng công nhận, ta là muốn mạnh hơn nàng." Mạc Nhàn nhắc lại lần nữa, hai cái này khác nhau rất lớn có hiểu không? Sao Thủy Hương lại không hiểu như vậy đây?

Thủy Hương gật đầu, căn bản cũng không đem những lời nói này của Mạc Nhàn để trong lòng, nàng cảm thấy Mạc Nhàn là hài tử khẩu thị tâm phi**Khẩu thị tâm phi:

Nói một đằng nghĩ một nẽoTrong hai tháng rưỡi Mạc Nhàn luyện kiếm pháp đến tầng thứ ba, tuy rằng trong mắt Tạ Đạo Vi Mạc Nhàn cũng không được coi trọng, nhưng ở Tạ gia lại là một sự kiện oanh động.

Việc này truyền đến tai Tạ Cẩn Ngưng, Tạ Cẩn Ngưng đều cảm thấy cực kỳ bất ngờ. Ban đầu nàng nhặt Mạc Tử Sinh nhập phủ chỉ muốn ngăn triều đình chiêu tế* cho mình, cũng ngăn chặn ý niệm này của triều đình.

Thái độ của nàng đối với Mạc Tử Sinh từ đầu cũng chỉ xem như vật vui đùa mà thôi, chỉ là không nghĩ đến nhặt Mạc Tử Sinh còn được tặng thêm một nữ nhi.

Ai biết Tạ Đạo Vi đối với Mạc Nhàn lại nổi lên hứng thú, nàng tưởng rằng nữ nhi cũng xem Mạc Nhàn như vật vui đùa, ai biết nha đầu này thực sự rất quan tâm Mạc Nhàn, đem cả tuyệt học trong nhà dạy cho Mạc Nhàn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!