Với Lý Đô Mật, Minh Vi luôn giữ thái độ nhẫn nhịn.
Vào ngày đầu tiên của chương trình, khi Lý Đô Mật phủ nhận kế hoạch du lịch cô thức khuya làm ra thì Minh Vi đã biết Lý Đô Mật có thái độ thù địch với cô. Mặc dù cô không biết sự thù địch vô cớ này đến từ đâu, nhưng cô rất rõ ràng việc Lý Đô Mật đột ngột thân thiết với mình hoàn toàn là để liên kết và loại bỏ Tống Vãn Huỳnh, người luôn nhắm vào cô ta trong chương trình.
Nếu không phải ngày đầu tiên Tống Vãn Huỳnh đứng về phía cô, có lẽ người bị loại bỏ trong cuộc đấu đá này chính là cô.
Minh Vi không muốn suy nghĩ về động cơ và mục đích của Lý Đô Mật, chỉ cần vấn đề không vượt qua giới hạn, cô cũng sẽ không truy cứu. Dù sao thì có nhiều người cùng đi du lịch suốt nhiều ngày, xảy ra va chạm là điều rất bình thường, đây cũng là yếu tố cần thiết để tạo điểm nhấn và thu hút sự chú ý cho chương trình.
Nhưng hiện tại, Lý Đô Mật thật sự đã quá đáng.
Nụ cười trong mắt Minh Vi dần phai mờ, cô nhấn vào micro ở cổ áo và thấp giọng hỏi: "Thông tin cá nhân? Cô lấy đâu ra?"
Lý Đô Mật giả vờ thần bí, khẽ nói vào tai cô: "Chị đừng hỏi em lấy từ đâu, em chỉ biết vậy thôi, thực ra nếu chị Vãn Huỳnh nói thật, chúng ta cũng sẽ không cười nhạo chị ấy, mà em cũng chỉ muốn tốt cho chị ấy, sao phải giả bộ cao ngạo nói dối như vậy."
Minh Vi im lặng.
"Thực ra em đoán được lý do tại sao chị Vãn Huỳnh lại làm như vậy, trước kia lúc em học đại học, trong ký túc xá có một bạn cùng phòng, gia đình rõ ràng rất khó khăn nhưng lúc nào cũng giả vờ nhà mình rất giàu, chỉ vì tự ti không muốn người khác biết hoàn cảnh gia đình mà phân biệt đối xử, chị Vãn Huỳnh... Ôi, em cũng không tiện nói thêm."
Minh Vi thở dài, đôi mày nhíu lại thể hiện sự khó chịu, "Lý Đô Mật, cô biết tôi ghét nhất là gì không?"
"Là gì?"
"Tôi ghét nhất là những người đi gây chia rẽ."
Lý Đô Mật ngây ra một lúc, rồi tỏ vẻ uất ức nói: "Chị Minh Vi, chị hiểu lầm em rồi, em không có ý gây chia rẽ, em chỉ muốn nhắc nhở chị thôi, không có ý gì khác mà, những gì em nói đều là sự thật, Tống Vãn Huỳnh chị ấy lớn lên trong gia đình đơn thân, em thật sự nhìn thấy."
Lo sợ Minh Vi không tin, cô ta lấy điện thoại ra, đưa cho Minh Vi xem thông tin cá nhân của Tống Vãn Huỳnh mà cô ta đã chụp lại, "Chị xem, mẹ của chị ấy thực sự..."
"Lý Đô Mật!" Minh Vi quát lớn, giọng cảnh cáo của cô thu hút sự chú ý của những người xung quanh.
Ở một bên, Tô Cẩm, người nắm toàn bộ tình huống, ra hiệu cho cameraman tạm dừng phát sóng trực tiếp.
"Tôi không biết cô là do tính cách như vậy hay cố tình giả vờ, trước đây có vài chuyện tôi không tính toán với cô vì không muốn phá hỏng không khí vui vẻ của mọi người trong chuyến du lịch này, tôi cũng không muốn làm cô khó xử trước ống kính máy quay, nhưng cô lấy gia đình của Vãn Huỳnh ra dựng chuyện là muốn tôi vì thế mà liên kết với cô để ghét cô ấy, tẩy chay cô ấy, nhắm vào cô ấy đúng không?"
Lý Đô Mật không hiểu vì sao Minh Vi lại đột nhiên tức giận, ngây ngô nhìn cô nói: "Em không có ý đó."
"Cô có ý đó hay không, cô rõ hơn ai hết, giả vờ cái gì?"
Thấy không khí căng thẳng, Nhậm Khả và mọi người vội vàng tiến lên hoà giải, "Chị Minh Vi, có chuyện gì vậy? Lý Đô Mật! Cô lại nói bậy bạ gì rồi?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!