Minh Vi nghĩ nghĩ, "Tôi chỉ mới tiếp xúc bước đầu với chương trình, chương trình sẽ mời một người nổi tiếng và một nhóm người bình thường cùng đi du lịch. Tất nhiên, trong nhóm người bình thường này sẽ có hai phú nhị đại do đội ngũ sản xuất đặc biệt mời đến. Thông qua chương trình phát sóng trực tiếp, khán giả có thể bỏ phiếu để đoán xem ai trong nhóm người bình thường này là phú nhị đại thực sự."
"Chị ơi, chị nghĩ phú nhị đại như em đã được chưa?"
"Cô có ý gì? Cô muốn tham gia chương trình này?"
Tống Vãn Huỳnh gật đầu, "Em ở nhà cũng rất nhàm chán, một người đi ra ngoài du lịch không bằng đi cùng mọi ngươi, như vậy càng náo nhiệt, hình như còn có thể nhận thù lao ghi hình đúng không?"
"Đương nhiên là có thù lao ghi hình, chẳng qua không nhiều lắm, cô chắc chắn muốn tham gia? Đây là chương trình phát sóng trực tiếp, chương trình phát sóng trực tiếp đầu tiên trong cả nước. Không ai biết sẽ có những rủi ro gì. Hơn nữa cô đã thảo luận chuyện này với bố mình chưa? Ông ấy có đồng ý cho cô đi không?"
"Em chắc chắn! Vô cùng chắc chắn! Chỉ là phát sóng trực tiếp thôi mà, em không thèm để ý, ba em chắc chắn cũng sẽ không để ý, đương nhiên, nếu ông ấy để ý thì em sẽ cố gắng hết sức thuyết phục ông ấy."
Minh Vi suy nghĩ một lát.
Tất cả những người thường trong chương trình mới của Tô Cẩm đều đã chọn được, nhưng ứng cử viên phú nhị đại quả thực không dễ lựa chọn, vẫn chưa có kết quả cuối cùng. Hơn nữa, Tô Cẩm cũng từng nói rằng cô ấy có hứng thú với Tống Vãn Huỳnh.
"Được, tôi sẽ cho cô thông tin liên lạc của nhà sản xuất chương trình này, cô có thể tự mình nói chuyện với cô ấy."
Tống Vãn Huỳnh hưng phấn ôm eo cô ấy: "Thật sao? Cảm ơn chị! Em biết chị là người tốt nhất mà!"
Vòng eo của Minh Vi rất nhạy cảm, cô không nhịn được mà ngồi thẳng dậy. Cô ngượng ngùng vỗ vai Tống Vãn Huỳnh, mắt nhìn về phía điện thoại di động bên cạnh Tống Vãn Huỳnh: "Đưa điện thoại cho tôi."
"Được." Tống Vãn Huỳnh tiếc nuối bỏ tay khỏi eo Minh Vi, đưa điện thoại cho cô.
Minh Vi nói chuyện này với Tô Cẩm và đem Wechat của Tô Cẩm chuyển cho Tống Vãn Huỳnh.
"Tô Cẩm?"
"Ngày hôm qua ở tiệc rượu cô đã gặp qua."
"Chính là chị gái xinh đẹp có thân hình tuyệt vời kia?"
Minh Vi bật cười, "Là cô ấy."
Tống Vãn Huỳnh ngây ra như phỗng.
Hôm qua Tô Cẩm đã chứng kiến toàn bộ mọi chuyện nên không thể tránh khỏi hiểu lầm. Có lẽ trong lòng Tô Cẩm, cô chỉ là một cô gái trà xanh hư hỏng, làm sao có thể đồng ý cho cô tham gia chương trình tạp kỹ của cô ấy.
"Hôm qua chị ấy đã nhìn thấy chuyện giữa em và Dư Nguyệt ở tiệc rượu. Chị, chị ấy sẽ không hiểu lầm em chứ?"
"Cái này……"
"Chị, chị và chị Tô Cẩm là bạn thân đúng không? Chị có thể giúp em nói vài câu tốt đẹp trước mặt chị Tô Cẩm không? Em thực sự muốn tham gia chương trình này. Làm ơn, được không?"
"……" Minh Vi bất đắc dĩ gật đầu, "Tôi sẽ thử."
"Cảm ơn chị! Cảm ơn chị rất nhiều. Chị là tiên nữ xinh đẹp nhất, đáng yêu nhất và tốt bụng nhất trên thế giới! Em sẽ nói chuyện với chị ấy về chương trình tạp kỹ ngay bây giờ."
"Được rồi, đừng nói nhảm nữa." Minh Vi đứng dậy tháo mặt nạ trên mặt xuống. "Trễ rồi. Trở về nghỉ ngơi đi. Dù có dùng bao nhiêu sản phẩm chăm sóc da đi nữa thì tốt nhất vẫn nên đi ngủ sớm."
"Vẫn còn một đống sản phẩm làm đẹp chưa dùng kìa." Tống Vãn Huỳnh ngoài miệng oán giận nhưng cô đã đạt được mục đích của mình nên cũng không bắt buộc phải ở lại nữa.
Nhưng thời gian trôi qua quá nhanh, đang lúc trò chuyện sôi nổi thì lại bị đuổi về đi ngủ nên tâm trạng Tống Vãn Huỳnh không tốt lắm. Cô vừa đi vừa lẩm bẩm: "Mới có mấy giờ thôi mà anh cả đã hoàn thành khóa huấn luyện phục hồi chức năng rồi. Sao anh ấy không luyện thêm chút nữa?"
Mới vừa mở cửa, Văn Việt đã xuất hiện ở phía sau cửa.
"……" Tống Vãn Huỳnh chớp chớp mắt, "Anh cả, anh đã hoàn thành việc phục hồi chức năng rồi sao? Anh trở về từ khi nào vậy?"
Văn Việt mặt không biểu cảm, "Từ thời điểm cô nói " Nếu em là đàn ông thì tốt rồi, em nhất định sẽ cưới chị làm vợ ", " Anh ấy hẳn phải rất hạnh phúc khi cưới được chị'."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!