Chương 22: Có nữ chính là có thiên hạ trong tay! (2)

Tống Chính Huy ở lại không lâu thì rời đi.

Ông tới Văn gia nhìn như là tới nhận lỗi vì chuyện Tống Vãn Huỳnh lừa hôn, nhưng thật ra là đến xem con gái bảo bối của mình ở Văn gia có bị người ta làm khó trách móc nặng nề hay không, vạn nhất có ai làm Tống Vãn Huỳnh ủy khuất thì ông sẽ lập tức đón Tống Vãn Huỳnh về nhà, tuyệt đối sẽ không để đứa con gái quý giá của mình phải chịu bất kỳ ấm ức nào.

Nhìn chiếc xe Bentley màu bạc biến mất trong màn đêm, Tống Vãn Huỳnh cảm thấy một cảm giác khó tả.

Con người thực sự có tiêu chuẩn kép.

Cô từng nghĩ rằng một người cha chỉ biết cưng chiều và bảo vệ con cái không có giới hạn, để rồi mất hết tất cả vì con cái thì hoàn toàn không đáng được cảm thông.

Nhưng giờ đây khi người ba cưng chiều con gái đó đã trở thành ba của cô thì làm sao cô có thể chịu đựng được khi chứng kiến ​​một người ba tốt như vậy lại phải chịu kết cục bi thảm?

Chỉ có ba biện pháp.

Hoặc là tàn nhẫn độc ác làm chân Văn Việt không còn khả năng tốt lên, chỉ có như vậy anh ta mới không quay về công ty tranh giành quyền lực với Văn Nghiên.

Hoặc là làm ngọn hải đăng trên con đường trở thành đại vai ác của Văn Nghiên, chỉ dẫn anh, cảm hóa anh, cứu anh ra khỏi số phận của một nhân vật phản diện.

Hoặc là, nỗ lực xoát hảo cảm của nam nữ chính, tương lai một ngày nào đó Văn Việt đối phó Văn Nghiên có thể vì cô mà phóng Tống Chính Huy một con ngựa.

Biện pháp một bị Tống Vãn Huỳnh pass.

Đừng nói đó là nam nữ chính, cho dù đó là người bình thường thì cô cũng không thể làm ra chuyện tàn nhẫn như vậy. Phá hủy cơ hội đứng lên của một người khuyết tật, cô có còn là con người không?

Về biện pháp thứ hai.

Vừa nghĩ đến việc "cứu vớt đại vai ác" thì Tống Vãn Huỳnh đã rùng mình như bị điện giật.

Cô đang nghĩ gì thế?

Cô thế nhưng vọng tưởng có thể thay đổi vận mệnh của đại vai ác!

Tống Vãn Huỳnh, tỉnh lại đi!

Cô có lợi hại đến vậy sao?

Bản thân cũng khó bảo toàn, còn vọng tưởng cứu vớt đại vai ác.

Làm ơn ước lượng xem mình được mấy cân mấy lượng!

Đó chính là đại vai ác! Quyết tâm có thể so với Mộ Dung Phục một lòng phục quốc, mấy con trâu cũng không kéo lại được, cô nghĩ mình là ai mà dám mơ tưởng lay động dã tâm của đại vai ác?

Giống như một con muỗi đang cố gắng rung chuyển một cái cây, không biết tự lượng sức mình!

Tống Vãn Huỳnh nhanh chóng quyết định đem biện pháp thứ hai đánh rớt.

Cái gì mà làm ngọn đèn hải đăng của vai ác.

Làm một ngọn đèn dẫn đường đưa anh ta xuống địa ngục thì còn được.

Như vậy cũng chỉ còn lại biện pháp thứ ba.

Minh Vi trông có vẻ khó gần nhưng thực ra lại rất ấm áp. Chỉ cần Tống Vãn Huỳnh cố gắng hàn gắn mối quan hệ với cô, Tống Vãn Huỳnh tin tưởng nếu thật sự tới ngày đó thì cô ấy cũng sẽ nể mặt mình mà thủ hạ lưu tình.

Có nữ chính là có thiên hạ trong tay!

Sáng sớm hôm sau, Tống Vãn Huỳnh mang hai cái quầng thâm mắt xuống lầu.

Bữa sáng đặt trước mặt cô nhưng cô vẫn còn mơ màng sắp ngủ, nhìn quét một cái trên bàn cơm chỉ có chính mình cùng Văn phu nhân thì hỏi: "Mẹ, sao chị dâu không có ở đây?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!