Khi có nửa giây do dự thì tất cả sự kiên trì và chấp niệm trước đây đều bị tan rã.
Triệu Hi hơi ngẩng đầu, cô nhìn thấy cằm Triệu Minh Xuyên hơi có râu lấm tấm, da anh vẫn đẹp, còn có ánh mắt đầy kỳ vọng của anh.
Lùi bước nhượng bộ một cái thì lòng cũng khác đi.
Cô khẽ nghiêng đầu, mở miệng nói câu đầu tiên: "Triệu Minh Xuyên, anh đổi nước hoa rồi sao?"
Triệu Minh Xuyên hơi sửng sốt: "Không có mà."
Triệu Hi đưa mũi lại gần, hít hà một lần nữa: "Không phải mùi này."
Người tính tình cẩu khả như anh nhưng đời sống tinh thần rất được, luôn có thẩm mỹ ăn mặc của riêng mình, dù như thế nào cũng không lộn xộn.
Triệu Minh Xuyên chỉ yêu thích nước hoa, sản phẩm có hạn ở nước ngoài, không có cái nào là anh không mua được.
Hơi giống không khí ẩm ướt buổi chiều trên biển, không có cảm giác tồn tại nhiều nhưng vừa ngửi là có thể tinh thần sảng khoái.
Trước giờ chưa từng nói, thực ra Triệu Hi rất mê luyến mùi này.
Bây giờ đổi rồi, cô hơi lạc lõng.
Triệu Minh Xuyên hiểu ra, rất dứt khoát nói: "Anh không muốn dùng nữa."
"Sao vậy?"
"Sau khi em đi, anh đổi hết tất cả đồ vật.
Còn có thể tiếp tục dùng sao? Ngửi thấy liền rối bời tâm trí."
Triệu Hi đẩy anh ra, không nói gì.
Lòng ngực trống rỗng, Triệu Minh Xuyên lại sốt ruột, anh níu cánh tay cô lại, hỏi nhỏ: "Cho vui vẻ cái được không?"
Triệu Hi nhướng mày, bước đi về phía trước: "Ăn cơm đi."
Đồ ăn ở đây thanh đạm, mùi vị không nồng, nhưng ăn rất ngon.
Hương vị của bữa cơm này tựa như trạng thái giờ khắc này của bọn họ.... rất dễ chịu.
Những món mà Triệu Minh Xuyên đều là món Triệu Hi thích ăn, nhiều năm như vậy nhưng anh vẫn nhớ rất kỹ.
Không nói nhiều, yên lặng ăn cơm, thỉnh thoảng gắp thức ăn cho Triệu Hi.
"Về nước bao lâu rồi?" Triệu Minh Xuyên bình tĩnh hỏi.
"Nửa tháng trước."
"Còn đi nữa không?"
"Xem tình hình." Triệu Hi không nói một cách tuyệt tình: "Nếu công việc bên này thuận lợi thì sẽ không đi."
Triệu Minh Xuyên thở dài một cái.
Lại hỏi: "Cha mẹ em vẫn khỏe chứ?"
"Ừ, bọn họ về hưu hết rồi, thỉnh thoảng cha em có tọa đàm bên ngoài."
"Nhàn rỗi quá cũng chán, như vậy rất tốt." Triệu Minh Xuyên nói: "Nếu tiện anh sẽ đến thăm họ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!