Một dòng khí cứng rắn trong lồng ngực Sơ Ninh, cảm giác hình dung như thế nào nhỉ, có hơi thất vọng, có chút buồn bực... Còn có chút không thỏa mãn.
Nghênh Cảnh đã buông cô ra, phối hợp đứng lên, đi qua đi lại làm rõ mạch suy nghĩ: "Trên lầu ký túc xá, cửa, đúng, tôi nhìn thấy anh ta và La Giai."
Sơ Ninh nhíu nhíu mày, "Cậu nói chậm một chút."
"Người đàn ông mặc đồng phục mà hôm nay tôi nhìn thấy, phía bên trên có tên công ty, chị có nhớ không?"
"Công ty phần mềm gì đó đúng không?"
"Đúng!"
"Nhưng cái này cũng không thể nói rõ cái gì." Sơ Ninh khách quan nói.
Nghênh Cảnh không phản bác, chỉ nói: "Cho tôi mượn máy tính chút."
Sơ Ninh chỉ chỉ phòng ngủ: "Dùng đi."
Nghênh Cảnh đi vào, bật máy tính lên, baidu, đánh tên công ty đó vào, sau đó tìm từng mục, rốt cuoojc, "Công ty này ba bốn năm trước thành lập, nhận một số công việc bất chính."
"Tỉ như?"
"Hacker kỹ thuật, ác ý công kích hệ thống trung tâm của đối thủ cạnh tranh, tạo nên tê liệt hệ thống, kéo dài tiến độ." Nghênh Cảnh tận lực dùng những ngôn ngữ dễ hiểu để giải thích cho Sơ Ninh nghe.
Tâm tình của cậu bắt đầu kích động, như mở ra một khe hở, tiền căn hậu quả đều có thể xâu chuỗi hết.
Sơ Ninh hợp thời mà dội một gáo nước lạnh vào cậu, "Không nói đến chứng cứ sự thật, không có chứng cứ thuyết phục, cậu dựa vào đâu mà hoài nghi?"
"Sao lại không thể hoài nghi?"
"Cho nên, cậu muốn làm thế nào? Đến trường học huy động nhân lực đi báo cáo? Hay là viết báo, nói cho tất cả mọi người tội ác của đối phương?" Sơ Ninh lạnh lùng nói: "Chứng cứ đâu?"
Nghênh Cảnh ngậm miệng.
"Cậu không có nắm chắc chắn, cứ như vậy trắng trợn tuyên bố, trăm ngàn sơ hở, dễ dàng bị lật kèo."
Sơ Ninh sắp tức giận đến chết mất, "Dắt theo cậu lâu như thế, đạo lý dễ hiểu nhất cũng không rõ ràng sao?"
Nghênh Cảnh gãi gãi đầu, xoay mặt qua một bên, giữa lông mày khó nén lại không cam lòng.
Sơ Ninh lắng lại tâm tình của cậu, đề nghị: "Cậu hãy án binh bất động trước, tìm ra khâu dễ dàng mắc sai lầm nhất của bọn họ, sau đó, đi liên hệ với người chuyên nghiệp trong vấn đề này, đi phân tích, tìm chứng cứ. Rõ chưa?"
Nghênh Cảnh bất đắc dĩ gật gật đầu.
Sơ Ninh đi tới, khép lại máy tính cậu đang xem.
"Tôi không giỡn với cậu, nếu như cậu lại gặp chuyện, danh dự bị hao tổn, hạng mục của chúng ta về sau càng khó đi hơn."
Nghênh Cảnh mờ mịt chớp mắt một cái, rất nhanh làm rõ lợi hại của chuyện này.
Cậu đã tỉnh táo, nhẹ gật đầu, "Tôi nghe chị."
Nhưng khi về trường học, Nghênh Cảnh sau khi suy nghĩ kỹ mọi chuyện, càng nghĩ càng thấy khả nghi.
Ngày hôm sau, cậu gọi Vạn Bằng Bằng của khoa máy tính lên. Nghênh Cảnh không nói quá cụ thể, chỉ đưa ra mấy loại giả thiết, hỏi: "Có khả năng tạo thành công kích đối với hệ thống phòng thí nghiệm không?"
Vạn Bằng Bằng mặc dù chỉ mới năm nhất, nhưng kiến thức lại rất rộng, người ổn trọng đáng tin cậy, quan điểm rất có ý nghĩa tham khảo.
Cậu cũng thẳng thắn: "Điều kiện giả thiết của anh, không phải không có khả năng, nhưng, tính thao tác quá thấp. Lấy điều kiện khách quan của phòng thí nghiệm lúc xảy ra chuyện mà phân tích – quá khó."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!