Chương 16: (Vô Đề)

Quý Nhượng giẫm tàn thuốc, không biết đang dặn ai: "Đi ra ngoài xem thử có ai không."

Khuất Đại Tráng lập tức xông ra ngoài, rất nhanh lại xông vào: "Không còn! Không còn ai cả! Tuyệt đối không ai phát hiện chúng ta đang ở đây hút thuốc!"

Quý Nhượng lúc này mới khoát tay: "Thế đi thôi."

Cả đám người mắt đẫm lệ mờ mịt bước ra khỏi nhà vệ sinh.

Quý Nhượng đi cuối cùng, vừa bước ra nhìn, quả nhiên cầu thang đã không còn ai. Anh im lặng đi ra ngoài cổng trường, đôi chân dài leo lên mô tô leo núi của mình, Khuất Đại Tráng vội vàng gọi: "Anh Nhượng, anh đi đâu vậy? Nơi hẹn đánh nhau không phải bên đó!"

Giọng Quý Nhượng nhàn nhạt: "Không muốn đánh nữa, giải tán thôi."

Khuất Đại Tráng: "???"

Mẹ nó, còn có thể giải tán ư?

Quý Nhượng khởi động xe, "ùn" một tiếng liền không thấy bóng dáng.

Sau đó người trong mấy trường xung quanh đều nghe nói, đầu gấu Quý Nhượng của Nhất Trung "boom kèo" đám du côn, có nhiều bạn học đều nhìn thấy một đám thiếu niên nhuộm tóc cam đỏ lục lam chàm tím cầm gậy run run đứng trong gió lạnh chờ từ sáng đến tối, sau đó bị đám đông vây xem nhiệt tình báo cảnh sát bắt đi.

Mọi người:!!!

Trâu quá đại ca ơi, mượn tay kẻ khác, không tốn một binh một chốt nào, trong lúc nhàn hạ có thể khiến cho kẻ địch tan thành mây khói!

Đầu gấu bạo lực của Nhất Trung lại có thêm một tên mới: Âm hiểm.

Bấy giờ, đại ca âm hiểm đang ngồi trong lớp, dù bất kì ai thúc giục, thì anh vẫn không nhúc nhích.

Khuất Đại Tráng gấp đến muốn khóc: "Mau đi thôi anh Nhượng! Còn ba phút nữa là vào tiết rồi, lão Lưu đến chúng ta chắc chắn không đi được! Đến lúc đó đám người của Lục Trung nhất định sẽ nói chúng ta nhận thua!"

Bọn họ hẹn chiến game với đám người Lục Trung, nhất định phải phân thắng thua trong trò chơi. Đã nói là cùng nhau trốn học đi net, kết quả Quý Nhượng vừa đi đến cửa lại vòng về, sống chết không chịu đi.

Quý Nhượng lấy quyển sách toán duy nhất trong cặp ra: "Tao không muốn trốn học, tao muốn học hành."

Khuất Đại Tráng suy sụp: "Tiết sau là tiết tiếng Anh mà đại ca!"

Quý Nhượng mặt không đổi sắc: "Tiếng Anh thì sao? Tiết tiếng Anh không thể học toán ư? Trong sách toán cũng có từ tiếng Anh vậy."

Anh lật trang sin, cos, tan ra, chỉ cho Khuất Đại Tráng xem.

Mọi người: "..."

Chuông vào tiết vang lên, bóng dáng thanh mảnh bồi hồi ngoài hành lang không thể không quay về lớp học, Quý Nhượng nhìn thấy cô đã rời đi, thở phào một hơi.

Lưu Nghiêu xuất hiện ở cửa sau lớp học, vỗ vỗ cửa gỗ: "Chuông vào tiết vang lên rồi, không nghe thấy à? Ngồi đàng hoàng cho tôi! Khuất Bằng! Đang nói em đấy!"

Khuất Đại Tráng lần đầu tiên nảy ra ý định soán ngôi.

Thật là đáng giận lắm rồi!

Đại ca vừa rồi nói muốn chăm chỉ học hành giờ đã uể oải gục lên bàn ngủ.

Mấy ngày sau đó, Thích Ánh không đến tìm anh nữa.

Trường rộng như thế, chỉ cần không cố ý, căn bản rất khó gặp nhau. Khi anh nhận được kết quả mình muốn, lại cảm thấy không vui như thế, ngược lại rất buồn bực, nhìn ai đều không vừa mắt.

Anh cảm thấy mình có bệnh.

Người ta theo đuổi mày, mày không vui, người ta không theo mày nữa, mẹ nó, mày cũng không vui.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!