Trước đây Quý Nhượng không phải chưa từng nhận được thư tình mà là anh không nhận.
Không chỉ không nhận thư tình, lúc nữ sinh trước mặt anh tỏ tình anh dường như cũng không thèm nghe, chỉ đưa mứt nhìn sang những người qua đường bên cạnh người ta, cho nên cuối cùng mới có lời đồn anh là gay.
Bây giờ anh lại bị lá thư tình chỉ có một dòng chữ từ cô gái nhỏ làm cho tay chân luống cuống, suy nghĩ rối bời, đầu óc đờ đẫn.
Kẻ đầu sỏ lại vẫn xem như không có chuyện gì, mút mút cây kẹo dâu, đôi môi vừa đỏ vừa mọng, cười rạng rỡ với anh.
Đôi mắt ấy vừa trong trẻo vừa sạch sẽ, khiến cho chuyện yêu mến kia cũng giảm đi màu sắc của thế tục, chỉ còn lại tình cảm thuần túy ban đầu.
Tim anh đập thình thịch, sau đó liền tan chảy thành nước.
Quý Nhượng gấp ngay ngắn lá thư, bỏ vào bao thư, sau đó đặt nó trong cặp mình, niềm vui trong đáy mắt đều đã lộ ra ngoài, nhưng anh lại cố nghiêm mặt, tỏ ra bình tĩnh nói: "Thư tình của cậu tôi nhận rồi, tôi sẽ suy nghĩ thật kĩ."
Thích Ánh không biết anh phải suy nghĩ chuyện gì.
Cô chỉ là viết cho anh một lá thư, dùng hình thức thư để bày tỏ tình yêu của cô mà thôi.
Thiếu nữ không biết nghi thức tỏ tình nghi hoặc chớp mắt.
Quý Nhượng đã xách cặp cô đi tiếp.
Không giống như khi nãy buồn bực, bước chân của anh trở nên nhẹ mà nhanh.
Mấy ngày sau, lại có nam sinh chạy đến đưa thư tình cho Thích Ánh, anh liền bình tĩnh hơn rất nhiều.
Không khí ấm dần, mùa xuân cũng theo đó đến đây, các học sinh đều cởi áo lông cồng kềnh ra, đổi thành đồng phục mùa xuân xinh đẹp, cả sân trường lại tràn đầy sức sống.
Các câu lạc bộ trường tìm một ngày nắng đẹp tổ chức chiêu sinh ngày xuân.
Mảng hoạt động ngoại khóa ở Nhất Trung hoạt động rất tốt, không giống như những trường học chỉ biết học.
Câu lạc bộ của trường vô cùng đa dạng, không thua gì so với các câu lạc bộ của trường đại học.
Tối hôm trước, các câu lạc bộ lớn trong trường đều đã trang trí xong gian hàng ở sân vận động.
Sáng hôm sau, học sinh vừa vào trường liền nhìn thấy khắp nơi đều treo cờ tổ chức hoạt động, bóng bay lay lay, loa nhỏ phát nhạc trẻ, thành viên trong các câu lạc bộ bắt đầu hô gào, so với hội thao còn náo nhiệt hơn.
Hôm nay lớp 10 và lớp 11 chỉ học buổi sáng, các tiết buổi chiều đều được nghỉ để học sinh tham gia các hoạt động của câu lạc bộ.
Mọi người đều hưng phấn không thôi.
Nhạc Lê vừa ăn xong liền kéo Thích Ánh chạy đến sân thể dục.
Lúc đến đó, người đã đến rất đông, căn bản trước gian hàng của mỗi câu lạc bộ đều có học sinh vây quanh.
Lớp 11/2 cũng có câu lạc bộ, chính là hội đọc sách của Hoàng Bác Thông, từ lớp 10 đến giờ thành viên không vượt quá 5 người.
Hoàng Bác Thông đứng sau chiếc bàn trải đầy các loại sách báo vẫy tay với Nhạc Lê: "Ủng hộ công việc của bạn học một chút đi, xem thử nhé?"
Nhạc Lê kéo Thích Ánh nhanh chóng đi ngang qua: "Không xem! Bọn tớ muốn đi câu lạc bộ hip hop!"
Bên kia đang nhảy hip hop, rất đông người xem.
Hai người thật ra cũng không biết tham gia câu lạc bộ nào, chỉ là tò mò muốn xem thử, dù sao cũng đã cuối lớp 11 rồi, các câu lạc bộ chiêu sinh đa phần là học sinh lớp 10.
Thế nhưng nước chảy vô tình, hoa trôi hữu ý.
Mỗi lần đến gian hàng của câu lạc bộ, đều có thành viên ra đưa đơn mời Thích Ánh tham gia.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!