Edit: Simi
Sáng hôm sau, lúc đi thu vở lịch sử, Nhạc Lê đi chung với Thích Ánh.
Thật ra cô ấy cũng sợ Long Hải, nhưng chỉ cần nghĩ tới chuyện ngày hôm qua Thích Ánh bị tức phải bật khóc là lại giận sôi người, lấn át luôn nỗi sợ đang chiếm thế thượng phong. Cô ấy biết vì sao Long Hải lại làm khó làm dễ Thích Ánh như vậy.
Long Hải thầm mến Triệu Đô Nam.
Cũng không phải gọi là thầm mến gì, ngoại trừ giáo viên chủ nhiệm ra thì cả lớp đều biết, ngay cả Triệu Đô Nam cũng biết. Nhưng cô ta chướng mắt Long Hải, bình thường không bao giờ thèm nói chuyện với cậu ta, chỉ những khi trực nhật mới ra vẻ tươi cười gọi lại: "Cán sự môn thể dục, cậu có thể giúp tôi đổ nước không? Nặng quá à."
Chướng mắt, nhưng không hề ảnh hưởng đến việc hưởng thụ sự theo đuổi của người thầm mến mình.
Bất quá đây cũng chỉ là hư vinh của thiếu nữ đang trong thời kỳ trưởng thành thôi.
Nhạc Lê cảm thấy hành vi vì Triệu Đô Nam mà gây khó dễ cho Thích Ánh đúng là quá mất mặt. Cô ấy kéo tay Thích Ánh đi qua lối đi nhỏ đến cửa sau, lấy hết dũng khí lớn tiếng nói: "Long Hải, giao vở lịch sử ra đây!"
Lúc đầu cô ấy còn tưởng sẽ lại diễn ra một hồi ác chiến, không ngờ kẻ to con một thân đầy cơ bắp kia lại vội vàng lấy cuốn vở bài tập đặt trên bàn đưa qua, "Ở đây, ở đây."
Cậu ta ra vẻ rất phối hợp khiến Nhạc Lê cảnh giác có phải trong vở bài tập của cậu ta có giấu ám khí gì không!
Cô ấy cẩn thận mở ra kiểm tra, tuy chữ viết ẩu tả nhưng cậu ta thật sự đã hoàn thành hết tất cả các câu hỏi ở bên trong.
Cô ấy nghi ngờ liếc nhìn Long Hải đang sợ trước sợ sau rồi kéo tay Thích Ánh về chỗ. Mãi cho đến tiết tự học buổi sáng, cô ấy mới nghe được bạn học ngồi bàn trên nói chiều hôm qua Quý Nhượng dẫn người chặn đường Long Hải, ép cậu ta phải làm xong bài mới được đi.
Nhạc Lê khá nhạy bén với mấy tin đồn nhiều chuyện này, nhanh chóng kết nối chuyện sáng nay lại với nhau, đôi mắt ánh lên vẻ hưng phấn, chụp lấy tay Thích Ánh đang im lặng đọc văn cổ bên cạnh, đè nén tiếng hét chói tai xuống: "Ánh Ánh! Cậu trâu bò thật! Lão đại đích thân đứng ra vì cậu kìa! Còn quan tâm đến chuyện thu bài tập cỏn con này nữa chứ! A a a khi nào thì tớ mới có thể gặp được một lão đại như vậy đây!"
Thích Ánh hoàn toàn không hiểu cô ấy đang nói gì: "…"
Vu Hòa ngồi kế bên lớp phó học tập Hoàng Bác Thông quan hệ không tệ với hai cô, thấy Nhạc Lê nói mấy lời này mới chọt đầu bút lên người cô ấy một cái: "Cậu mắc bệnh mê trai à? Nhóm Quý Nhượng đáng sợ như vậy, vừa hung dữ vừa quậy phá, tốt nhất đừng dính líu đến họ thì hơn."
Nhạc Lê: "Không đáng sợ đâu! Từ nhỏ tớ đã mơ được làm người con gái của lão đại rồi!"
Vu Hòa: "…"
Nhạc Lê lúc sáng sớm vẫn đang đắm chìm trong ảo tưởng tình yêu long lanh của mình, đến khi tan tiết số học, thầy giáo không thu dọn giáo án vào mà đứng trên bục giảng nói: "Tiết sau là thể dục nhưng chúng ta vẫn sẽ học tiếp môn này, cuối tuần là thi tháng rồi, vẫn còn mấy em chưa đạt được điểm tiêu chuẩn nữa."
Nhạc Lê nhất thời ủ rũ.
Vu Hòa vãn còn đang oán hận cùng mấy bạn học xung quanh, chợt nghe thấy Nhạc Lê òa lên, vừa khóc vừa nói: "Đều tại tớ…"
Thích Ánh ngồi bên cạnh chân tay luống cuống đưa khăn giấy qua, Vu Hòa chạy tới an ủi: "Sao vậy Nhạc Lê?"
Nhạc Lê thút thít nói: "Đều tại tớ hai ngày trước không nhịn được cơn thèm trà sữa nên ông trời mới cương trực công chính cướp tiết thể dục đi, đều tại tớ hết…"
Không biết cô ấy đang lảm nhảm gì nữa, Vu Hòa dở khóc dở cười, giống như có chung mối thù phàn nàn: "Vậy thì sao có thể trách cậu được chứ! Đều tại trường sắp xếp thời khóa biểu thế này! Tự dưng lại xếp tiết thể dục sau số học làm chi, không phải là để thầy giáo chiếm à!"
Đúng là âm hiểm hết mức!
…
Kì thi tháng đầu tiên sau khi khai giảng cứ thế ngày càng tiến gần.
Thích Ánh còn căng thẳng hơn cả việc giành hạng nhất của trường.
Đây cũng được coi là lần thi cử chân chính đầu tiên của cô. Ngày xưa chỉ có nam mới được tham gia vào khoa cử, không ngờ cũng có một ngày cô có thể cầm tới cán bút thế này.
Tiết cuối cùng của thứ sáu là môn của chủ nhiệm lớp Lưu Khánh Hoa, chuông tan học vừa vang là thầy bắt đầu nói sang chuyện thi tháng ngay: "Thứ hai là thi rồi, cuối tuần các em phải ở nhà ôn tập thật tốt, củng cố hết tất cả các kiến thức cần thiết, những chỗ không hiểu thì nhớ gọi điện cho các bạn học giỏi để hỏi, không được chờ đến lúc lên trường mới luống cuống tay chân nghe chưa!
Lần đầu tiên thi tháng phải sôi nổi tích cực cho thầy đó!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!