Chương 57: Khí chất dương cương

Lạnh lẽo biết bao! Một câu nói, Kỷ Thiên Hạo đã nhẹ nhàng đâm thủng sự bi thương tuyệt vọng của Cố Niệm Niệm, làm cô đôi mắt cô vốn vô hồn lại lần nữa hiện lên sự sợ hãi: Kỷ Thiên Hạo! Anh!

Cố Niệm Niệm cảm thấy hít thở không thông, đối diện với sự uy hiếp của Kỷ Thiên Hạo, cô cảm thấy sự lãnh lẽo từ trong xương cốt. U ám, cô vốn vừa chống thân thể lên, giờ khắc này lại mềm oặt xuống. Kỷ Thiên Hạo buông cô ra, cô mềm oặt trượt theo tường xuống đất.

Cô đem đầu chôn giữa hai chân, nghẹn ngào, bất lực như vậy, thê lương như vậy...

Thời gian như dừng lại, rất lâu, Kỷ Thiên Hạo mới nhẹ thở dài. Anh cúi người xuống, ôm thân thể mềm nhũn của Cố Niệm Niệm vào lòng, mang theo chút ấm áp, thản nhiên.

Cố Niệm Niệm không cử động, chỉ dựa vào cái ôm của Kỷ Thiên Hạo, cảnh tượng vốn xinh đẹp lại cô ra ý thê lương.

"Niệm Niệm, thay tôi chăm sóc Selena, đây là nghĩa vụ của cô." Kỷ Thiên Hạo đột nhiên mở miệng, lại làm Cố Niệm Niệm không nhịn được co rút lại.

Nghĩa vụ? Anh hai cũng đã từng nói vậy, anh nói:

"Niệm Niệm, đây là nghĩa vụ của em..." Bây giờ Kỷ Thiên Hạo cũng nói vậy, vậy trên người cô cuối cùng phải chịu bao nhiêu nghĩa vụ mới có thể biết rõ từng khoản nợ này?

Cô không nói gì, nhưng Kỷ Thiên Hạo lại muốn cô mở miệng thừa nhận:

"Trả lời tôi, cô sẽ chăm sóc Selena!" Anh bóp cằm cô, bức cô nhìn thẳng anh.

"Kỷ Thiên Hạo, dựa vào cái gì?"

Sắc mặt cô bình tĩnh, ngay cả khi hỏi câu đó cũng có ngữ điệu nhàn nhạt.

Kỷ Thiên Hạo nhíu mày, khuôn mặt không vui, đột nhiên lóe lên sự lạnh lẽo. Ngữ khí nói chuyện của anh có sự lạnh lùng, ánh nhìn đôi mắt của Cố Niệm Niệm u ám khác thường:

"Cố Niệm Niệm, đừng con mẹ nó không cần mặt mũi! Cô chỉ là công cụ mà Cố Thanh Hoa dùng để đổi lấy Cố thị, còn dám chạy khỏi ánh mắt gia, gia con mẹ nó sẽ hủy hoại cô!"

Cô Niệm Niệm không có cảm xúc, nhìn đi, đây chính là Kỷ Thiên Hạo, đây chính là khuôn mặt chân thực nhất anh ta đối với cô. Trong mắt anh ta, Cố gia tính cái gì?

Chỉ là sủng vậy Long nhị gia anh ta nuôi, lúc vui sẽ trêu chọc, lúc không vui thì có thể đánh chết!

Cô đẩy anh ta ra, từ từ đứng dậy, khóe môi lại hiện lên ý cười ngọt ngào nhất:

"Kỷ Thiên Hạo, tôi đột nhiên cảm thấy câu nói đó của Lý An Nhiên rất có lý."

Kỷ Thiên Hạo nhìn cô, lạnh lùng mở miệng: Câu gì?

"Có thể được Long nhị gia anh đùa chết, thực ra là một loại hưởng thụ."

...Kỷ Thiên Hạo kinh ngạc, đột nhiên nắm tay Cố Niệm Niệm:

"Con mẹ nó! Sau này cô cách bà điên Lý An Nhiên xa một chút cho tôi!"

Cô Niệm Niệm không nói chuyện, chỉ cười, cười trong nước mắt.

Kỷ Thiên Hạo phiền não châm điếu thuốc, trên thế giới này có rất ít chuyện làm Long nhị gia anh bất an như vậy. Nhưng mà, Cố Niệm Niệm cô lại làm được.

Cô làm Kỷ Thiên Hạo cảm thấy sợ hãi, cảm thấy sợ hãi mất đi chưa từng có, khói thuốc lượn lờ, bao vây trong làn khói đó là khuôn mặt anh tuấn lo lắng bất an của Kỷ Thiên Hạo anh.

"Cố Niệm Niệm, cô có phải thật sự rất muốn về bên cạnh Cố Thanh Hoa không? Một luồng khói trắng bay ra từ đôi môi gợi cảm của Kỷ Thiên Hạo, chậm rãi, thản nhiên, lan khắp bầu không khí.

Cố Niệm Niệm sững người, qua làn khói trắng, cô nhìn không rõ biểu cảm lúc này của Kỷ Thiên Hạo, chỉ là cảm giác được sự lạnh lẽo lạ thường, tim giống như vì lời nói của Kỷ Thiên Hạo mà đông cứng.

"Giúp tôi chăm sóc Selena, tôi sẽ đống ý cho cô quay về bên Cố Thanh Hoa." Giọng nói đàn ông trầm ổn truyền đến từ làn khói trắng, lại làm cả người Cố Niệm Niệm sững sờ đứng nguyên tại chỗ:

"Chỉ cần cô đảm bảo với tôi sẽ chăm sóc tốt cho Selena, không cho bà điên Lý An Nhiên chạy loạn, tôi hứa sẽ cho cô về bên cạnh Cố Thanh Hoa."

Nói xong câu này, Kỷ Thiên Hạo dập đầu thuốc lá, không đợi Cố Niệm Niệm mở miệng đã đẩy cửa thư phòng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!