Huýt sáo một tiếng, Kỷ Thiên Hạo chậm rãi đi về hướng Cố Niệm Niệm, rất nhanh bên kia truyền đến tin tức:
"Lão đại, cô Cố đang đi đến đây."
"Coi chừng cho tôi, lập tức đi qua."
Kỷ Thiên Hạo ung dung bước mấy bước, lúc nhìn thấy Cố Niệm Niệm vẻ mặt trở nên căng thẳng:
"Niệm Niệm, em chạy đi đâu vậy? Dọa chết tôi rồi."
Trò chơi phải làm thật, Kỷ Thiên Hạo là một trong những cao thủ.
Cố Niệm Niệm nhìn thấy Kỷ Thiên Hạo, nắm chặt lấy quần áo của anh:
"Anh hai đâu? Có tìm thấy anh hai của tôi không?"
Cô bật khóc, đầy lo lắng nhìn vào mắt Kỷ Thiên Hạo.
Kỷ Thiên Hạo không cảm nhận được khẽ bĩu môi, ôm Cô Niệm Niệm vào lòng:
"Đừng lo lắng, chúng ta nhất định sẽ tìm được anh hai của em…."
Câu trả lời này Cố Niệm Niệm không có phản kháng, chỉ lặng lẽ để Kỷ Thiên Hạo ôm, khóc đến mức tan nát cõi lòng.
Kỷ Thiên Hạo dịu dàng vuốt tóc cô, đôi mắt sắc bén nhìn về người ẩn náu trong bóng đêm cách đó không xa. Hách Đức nhận được ám thị của Kỷ Thiên Hạo, ra hiệu cho mấy chiếc xe đang ẩn náu trong bòng tối, lập tức mấy chiếc xe thương vụ đồng thời ào ào tiến đến bao vây bọn họ.
Cố Niệm Niệm theo bản năng liếc mắt nhìn, liền thấy năm sáu người đan ông mặc đồ đen đeo mặt nạ nhảy từ trên xe xuống một cách rất chuyên nghiệp, trong tay còn cầm bàn tay gì đó mà cô không biết.
Cô theo bản năng đến gần Kỷ Thiên Hạo hơn, tiếng khóc lúc nãy đột nhiên ngừng lại.
Kỷ Thiên Hạo nhìn mấy người tạo hình khác người đứng trước mặt, không kiềm được khóe môi giật giật, không thể khiêm tốn một chút sao?
Bàn tay kia là một sản phẩm mới lần trước vừa mua từ Mỹ về, có thể lấy ra để hù dọa kẻ thù, đã chơi không phải nên xa xỉ một chút sao?
"Đừng động! Ông đây có lời muốn hỏi!"
Cô Niệm Niệm nắm lấy quần áo của Kỷ Thiên Hạo không chịu được bàn tay siết chặt hơn một chút, theo bản năng co rụt vào ngực anh.
"Kêu cô không được động đậy, nghe không hiểu sao? Động đậy lần nữa, cẩn thận tôi lột da cô!" Người đàn ông cường tráng cầm đầu hét lên với Cố Niệm Niệm:
"Tôi hỏi cô, cô có phải là Cố Niệm Niệm không, em gái của Cố Thanh Hoa?"
Nghe thấy tên của anh cả, Cố Niệm Niệm không chịu được gật đầu:
"Là tôi, các người muốn làm gì?" Cô vừa nói vừa cẩn thận mò vào trong túi của mình….
"Làm gì? Anh cả của cô đập vỡ bát cơm của chúng tôi, tôi muốn em gái của hắn để báo thù!"
"Cố Thanh Hoa Tốt nhất cô nên thành thật một chút, lấy điện thoại di động ra đây cho tôi…ách!"
Ánh mắt của người nào đó dường như càng lạnh lùng hơn, những người mặc đồ đen khẽ gãi đầu, sau đó lại lẩm bẩm:
"Trực tiếp giết chết người phụ nữ, hiếm khi đi làm vịt, như vậy được không?"
Anh ta nhìn Kỷ Thiên Hạo thương lượng.
Khóe môi Kỷ Thiên Hạo giật giật, ý tứ sâu xa nhìn người mặc đồ đen. Người mặc đồ đen bị nhìn chằm chằm không hiểu gì cả, anh ta nói không sai nha. Kệ đi, bây giờ anh ta là lão đại.
Vì vậy, anh ta lại đứng thẳng lưng, cầm tay nói với Cố Niệm Niệm:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!