"Hừ! Đừng cho là em nhìn không ra, anh nhất định là có ý đồ không tốt, như lúc trước chiếm em, bây giờ lại muốn chiếm Niệm Niệm có phải hay không?" Lý An Nhiên phẫn nộ trừng mắt nhìn Kỷ Thiên Hạo, khinh thường nói:
"Em cảnh cáo anh, lúc trước em là không có gả cho Kỷ Gia Phong, mới khiến cho anh thực hiện được. Niệm Niệm cũng đã gả cho Kỷ Gia Phong, anh không nên chiếm vợ người khác. Em cảnh cáo anh, đây là loạn luân!"
Kỷ Thiên Hạo nhìn Cố Niệm Niệm, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bởi vì Lý An Nhiên nói mà trắng bệch dị thường, nắm chặc nắm đấm, anh nhẫn nhịn cười lạnh nói:
"Tôi sẽ đợi đến lúc bọn họ ly hôn. Tôi nói cho cô biết, Lý An Nhiên, cho dù là Cố Niệm Niệm ly hôn không chịu gả cho tôi, cho dù là đàn bà trong thiên hạ đều chết hết, tôi cũng sẽ không lấy cô!"
Lý An Nhiên khẽ giật mình, thật không ngờ Kỷ Thiên Hạo lại dám ở trước mặt Kỷ Gia Phong nói gỡ cho cuộc hôn nhân của họ, nhưng lại kìm lòng không được cười thành tiếng:
"Kỷ Thiên Hạo, em thật sự là yêu anh chết mất, chính là vì bộ dạng này bá đạo nghiêm nghị này, quả thực là rất hợp khẩu vị của ta."
Kỷ Thiên Hạo cắn răng, chẳng muốn cùng cái người phụ nữ điên điên khùng khùng này tiếp tục dây dưa.
Kỷ Thiên Hạo im miệng không nói, vì vậy Lý An Nhiên đem ánh mắt chuyển hướng về phía Cố Niệm Niệm:
"Tôi nói nhé Niệm Niệm, cô ngàn vạn không nên bị Kỷ Thiên Hạo mê hoặc. Người đàn ông này căn bản cũng không có lương tâm, thích thì liền đoạt người phụ nữ anh trai mình yêu nhất, nếu ai yêu mến anh ta, thì tám đời đều đau khổ vì tình yêu"
Lý An Nhiên nói thao thao bất tuyệt, như là hiểu rất rõ Kỷ Thiên Hạo. Cố Niệm Niệm nháy mắt mấy cái, rồi sau đó rầu rĩ mà hỏi,
"Vậy cô tại sao phải yêu mến anh ta?"
Lý An Nhiên không chút chú ý cười lớn:
"Không có biện pháp, ai bảo cậu hai nhà họ Kỷ mê hoặc lòng người"
Kỷ Thiên Hạo gân xanh trên trán nổi lên, sắc mặt u ám. Đối phó cùng mấy kẻ hung ác hay gian trá âm hiểm, anh rất có kinh nghiệm, thế nhưng đối với người phụ nữ điên điên khùng khùng này, anh quả thực là không có biện pháp.
Giết chết cô ấy, Kỷ Gia Phong mặc kệ, thậm chí rất có thể sẽ khiến Cố Niệm Niệm lâm vào trong nguy hiểm, không giết chết người đàn bà này điên điên khùng khùng, hắn thật đúng là sợ Cố Niệm Niệm sẽ chịu ảnh hưởng của cô ta...
"Lý An Nhiên, nếu như cô không muốn chết, liền câm miệng cho tôi!" Kỷ Thiên Hạo cảnh cáo mà nhìn cô ta, nghiêm nghị quát.
"Ha ha ha... Kỷ Kỷ Thiên Hạo, anh sẽ không phải là thẹn quá hoá giận đi à nha? Ha ha ha..." Lý An Nhiên cười kiêu ngạo:
"Em bất quá là ăn ngay nói thật, chính anh tính tính toán toán, anh theo Kỷ Gia Phong đoạt bao nhiêu cô gái rồi? Cái gì Amy, Tiêu Đồng, Thư Hoa, còn có cái người ngoại quốc Little Girl, gọi là cái gì nhỉ..."
Không có ai trông thấy Kỷ Thiên Hạo từ lúc nào lướt qua cái bàn tới gần Lý An Nhiên, lúc mọi người kịp phản ứng, bàn tay Kỷ Thiên Hạo sớm đã hướng về phía cổ Lý An Nhiên, anh lạnh lùng trừng mắt nhìn cô, tựa như một con ác thú vô cùng hung ác.
Người đang ngồi cũng nhìn ra được Kỷ Thiên Hạo dùng bao nhiêu lực, Lý An Nhiên sắc mặt cơ hồ là trong nháy mắt trắng hồng biến thành tím đậm.
Cố Niệm Niệm bị dọa sợ nhảy dựng, nếu như để mặc Kỷ Thiên Hạo như vậy sẽ xảy ra án mạng. Cô gấp gáp đứng dậy, tiến lên cố hết sức kéo lấy cánh tay Kỷ Thiên Hạo:
"Anh mau buông tay, Kỷ Thiên Hạo, cô ta sắp chết rồi, anh buông tay ra!"
Nhưng Kỷ Thiên Hạo không có chút nào muốn thả Lý An Nhiên, ánh mắt hung ác nhìn thẳng người phụ nữ này, trên cánh tay gân xanh hiện ra dữ dội. Cố Niệm Niệm không rõ Kỷ Thiên Hạo tại sao phải phẫn nộ như thế, nhưng cô biết rõ thật sự nếu không ngăn Kỷ Thiên Hạo lại, Lý An Nhiên nhất định phải chết.
Vì vậy, không nói hai lời, đôi môi mềm mại của cô cứ như vậy gắt gao cắn cánh tay Kỷ Thiên Hạo.
Kỷ Thiên Hạo buồn bực đau nhức buông lỏng tay, Lý An Nhiên tức thì thở gấp gáp, có chút sợ hãi nhìn về phía Kỷ Thiên Hạo.
Cút! Kỷ Thiên Hạo quát giận, lần đầu tiên, Lý An Nhiên sợ hãi Kỷ Thiên Hạo, chạy trối chết.
Từ đầu đến cuối nhìn xem trò khôi hài, Kỷ Gia Phong cũng không làm gì, khi Lý An Nhiên hốt hoảng rời đi, lúc này mới chậm rãi đứng dậy đi theo ra ngoài.
Yên tĩnh trên bàn cơm, Cố Niệm Niệm có chút áy náy nhìn cánh tay Kỷ Thiên Hạo đổ máu, mím mím môi, đầu nhỏ của cô rủ thấp xuống.
Qua hồi lâu, giọng nói lười biếng của Kỷ Thiên Hạo lúc này mới ở bên tai cô vang lên:
"Tôi không có chạm qua Lý An Nhiên, bởi vì cô ấy là người Kỷ Gia Phong quan tâm nhất."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!