Chương 3: (Vô Đề)

Ba ván thua liền, mất sáu chục nghìn.

Đến mức tôi còn thấy đau lòng giùm.

Khi anh ta lại chuẩn bị đánh một quân để đối phương ù, tôi không nhịn nổi nữa.

"Anh không biết người bên phải chờ gió Đông à?"

Anh ta ngẩn ra: "Không biết."

"Nhìn vào bộ bài đối thủ đánh ra là biết. Rõ ràng người đối diện đang gom đồng, bên phải chờ gió, bên trái thì muốn vạn.

Giờ anh còn chưa tới bài đẹp, không cần liều đánh ra làm mồi cho người ta, chờ ván sau đi."

"Cô biết đánh mạt chược?"

Tôi không biết.

Hii cả nhà iu 💖

Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻

Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

Nhưng tôi giỏi toán.

Thẩm Thanh Trạc đứng dậy: "Cô thử đi."

Tôi từ chối: "Tôi thật sự không giỏi."

"Nếu thắng thì tiền là của cô, thua thì tính tôi."

Nói vậy thì…

Tôi tỉnh cả ngủ.

Ban đầu mấy người kia không coi tôi ra gì.

Nhưng khi gần như toàn bộ tiền trên bàn đều chui vào túi tôi, họ bắt đầu không chịu nổi nữa.

"Trạc ca, không được dùng hack nha."

Người đàn ông hồi nãy còn tỏ vẻ ta đây, ngồi vắt chân vẻ mặt đắc ý.

"Hack cái gì mà hack, đây là bạn gái tôi."

Nghe vậy, ai nấy đều đổi sắc mặt.

"Thảo nào, thì ra là chị dâu!"

"Ôi dào, Trạc ca giấu kỹ quá ha!"

"Trí tuệ cỡ này chắc học Thanh Hoa hay Bắc Đại rồi nhỉ?"

Thật ra thì… đúng là vậy thật.

Nhưng tôi không thể thừa nhận.

Chỉ đành khiêm tốn lắc đầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!