Nhi khựng người lại, khóe môi méo mó, thằng này thích trêu ngươi người khác lắm sao? Đó chính là suy nghĩ của Nhi lúc này. Nó rắn răng, bộ dạng trở nên đáng sợ nặng nề.
- Thằng cha biến thái!!
Tránh xa bố raaaaa!!!!!!!!
Vừa hét Nhi vừa ra sức dùng chân thụi thẳng bụng Thế Kì bay tút ra sau. Đúng vậy, cú sút thần sầu này đã khiến cho Thế Kì đau điếng ôm bụng, khuôn mặt không tránh khỏi sự nhăn nhó.
- Cậu tính giết người vô tội à?
- Ừ, tôi đang muốn giết người đây. Và cậu là nạn nhân đầu tiên... hehe...
- Đừng thế chứ, giết người vô tù đấy.
Cậu ta lùi vài bước, giơ tay lên phòng thủ. Nó đang sắn tay áo hùng dũng bước đến ngay sau nụ cười hehe nghe đến rợn người.
- Đứng lại đó!!!
Cậu chết với tôi!!!!
Binh, bốp, bụp, rầm, bịch, choảng, xoẹt, đủ các loại âm thanh kì dị vang lên liên tiếp không ngừng bên trong căn phòng y tế.
Nhi rượt Thế Kì chạy khắp xung quanh căn phòng, mặc cậu ta kêu cứu thảm thiết, nhưng nó nào để ý, trong lúc nó đang sôi máu thì mơ nó mới tha cho. Bàn ghế gãy đổ, giường nệm nhăn nhún, giấy tơ tung bay tứ lung tung. Quả thật là một thảm họa.
Chạy đến khi thấm mệt, cả hai đứng lại thở hổn hển.
- Cậu chạy nhanh thật, tôi đuổi miết không được...
- Đúng hơn mà chân cậu ngắn hơn chân tôi cả khúc.
- Thế Kì lấy tay quệt đi mồ hôi trên chán. Hèn gì đuổi mãi không bắt được cậu ta, ra là chân nó ngắn. Nhi ngồi xuống giường, vận nội công định thần cho tim đập chậm lại bình thường.
Đuổi nhau đến quên cả mệt là thế.
- Chết quên, tiết mấy rồi?
- Nhi vội trợn mắt quay sang Thế Kì.
- Ai biết.
- Còn bài kiểm tra tiết hai, lên lớp lẹ lên.
Nhi vừa đứng lên chạy khỏi căn phòng thì bị Thế Kì kéo lại, nó khó hiểu nhìn cậu. Cậu ta khẽ nhếch môi.
- Bỏ đi!!
- Hả?
-----
Con đường ngập tràn lá vàng, hai bên vệ là những đồng cỏ xanh mướt mượt mà trôi theo từng đợt cơn gió. Mặt hồ gợn nước lăn tăn trong vắt. Nơi đây quả thật lãng mạn, thơ mộng. Nhi trợn mắt, há hốc trước độ tuyệt đẹp nơi đây.
Lần đầu tiên nó được nhìn thấy một nơi đẹp đến thế này.
- Ở đâu đây? Đẹp quá!!! Trời ơi!!! Đẹp quá chịu không nổi!!!
Nhi cười toe toét không kìm được lòng nắm lấy tay áo Thế Kì kéo kéo, cậu ta chợt khựng lại, nhưng rồi nụ cười trên môi lại xuất hiện.
- Thế nào?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!