Trong điều kiện đặc thù, các mô mỡ dưới da t.h. i t.h. ể có thể trải qua quá trình xà phòng hóa hoặc hydro hóa, tạo thành một chất sáp màu trắng ngả vàng, được gọi là xác không rữa. Đây là một hiện tượng bảo tồn t.h. i t.h. ể thuộc dạng khá hiếm, xảy ra khi t.h. i t.h. ể được đặt trong môi trường ẩm ướt, thiếu oxy và được giữ ổn định trong điều kiện đó.
Cống thoát nước nơi tìm thấy t.h. i t.h. ể vốn âm u, ẩm thấp quanh năm, là môi trường lý tưởng để vi sinh vật sinh sôi nảy nở. Hai t.h. i t.h. ể bị nhét trong bao tải kín, không thoát khí được, đã tạo điều kiện lý tưởng cho xác không rữa hình thành trong thời gian ngắn.
Tuy nhiên, theo thời gian, dòng nước trong cống lúc nhanh lúc chậm, thêm vào đó là lũ chuột cống cắn rách lớp bao, t.h. i t.h. ể dần bị lộ ra ngoài không khí. Một khi tiếp xúc với oxy, quá trình phân hủy lại diễn ra với tốc độ nhanh chóng. Lúc được phát hiện, hai t.h. i t.h. ể đã bước vào giai đoạn bạch cốt hóa chỉ còn trơ lại xương trắng, lớp xác không rữa trước đó cũng đã bị hòa tan và thấm dần vào các sợi vải của bao tải.
"Đeo găng rồi mà vẫn thấy tay dính bết," một cảnh sát bên Tổ Giám định bực bội lẩm bẩm khi đang tiếp tục kiểm nghiệm, "Đời này tôi ghét nhất mấy cái t.h. i t.h. ể kiểu này. Người ta nói t.h. i t.h. ể bị xác không rữa bao bọc là có lợi cho pháp y khám nghiệm, mà lần này thì ngược lại—mỡ dưới da hóa sáp nhưng cũng thối rữa luôn rồi, manh mối gần như bị phá hỏng hết."
Khi Cố Ứng Châu và Lục Thính An bước vào, Tiểu Hà từ đáy bao tải móc ra một chiếc vòng tay bạch kim nhỏ xíu. Có lẽ lúc t.h. i t.h. ể bị di chuyển, chiếc vòng đã tuột khỏi cổ tay người phụ nữ và kẹt lại trong một góc túi. Nếu không lật tung lên, chắc chẳng ai phát hiện ra.
Cố Ứng Châu hỏi:
"Có gì mới không?"
Tiểu Hà quay lại, giơ vòng tay ra,
"Sếp Cố, trong túi phát hiện một chiếc vòng bạch kim. Căn cứ vào kết cấu và độ ổn định thì có thể xác định là hàng chính hãng. Trên móc khóa có khắc một chữ tiếng Anh rất nhỏ "Eternal"."
Lục Thính An khẽ lặp lại, "Vĩnh hằng… là tín vật đính ước à?"
Cố Ứng Châu liếc mắt nhìn cậu, lạnh nhạt đáp,
"
"Eternal" là thương hiệu trang sức tầm trung, rất được dân thành phố này ưa chuộng. Ước chừng có hơn 30% người dân từng mua qua."
Tiểu Hà ủ rũ tiếp lời,
"Biết thì cũng thế thôi. Dù là thương hiệu quen thuộc, tra ra người mua cũng cực kỳ khó."
Lúc này, sư tỷ của Tiểu Hà bước tới:
"Danh tính hai nạn nhân gần như không thể xác định được. Với tình trạng phân hủy nặng như vậy, không thể chiết xuất DNA rõ ràng. Hơn nữa, lớp xác không rữa bao quanh cả hai người, hoà lẫn vào nhau, rất khó phân tách."
Cố Ứng Châu cầm chiếc vòng tay, đặt dưới kính lúp xem xét, rồi đưa lại cho Tiểu Hà:
"Kiểm tra lại kỹ đi. Trang sức của Eternal thường được khắc mã số riêng, để quản lý sản phẩm giới hạn và làm căn cứ định danh cho khách hàng. Nếu có mã, cửa hàng sẽ có hồ sơ người mua."
Nam Cung Tư Uyển
"Thật sao?"
Tiểu Hà mừng rỡ, lập tức bật đèn, dùng kính lúp rà soát từng chi tiết.
Lục Thính An nhẹ nhàng thúc cùi chỏ vào tay Cố Ứng Châu, nửa trêu chọc:
"Sếp Cố đúng là bách khoa toàn thư sống. Chuyện này mà anh cũng biết."
Cố Ứng Châu bị chạm một chút, hơi ngứa, liền âm thầm kéo tay áo che lại, bình thản nói:
"Cha tôi từng đầu tư vào thương hiệu này."
Lục Thính An à lên một tiếng,
"Thì ra anh cũng từng quan tâm đến sự nghiệp gia tộc. Giới truyền thông toàn nói anh không hứng thú với việc kế thừa mà."
Cố Ứng Châu nhướng mày, thản nhiên:
"Đúng là không có hứng, chẳng qua tình cờ xem qua vài tài liệu thôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!