Vì không muốn lại gây nhiều chú ý, Trương Cẩn Ngôn không dám nói câu nào, đàng hoàng không hề động đậy để Trương Dư Xuyên thoa thuốc,.
Thời khắc đó môi mím chặt, có chút thịt đô đô, đôi mắt buông xuống không dám nhìn, rõ ràng rất hồi hộp nhưng lại cố tình trầm ổn... Quả thực như thỏ con bị lão hổ nhìn chằm chằm.
Trong nháy mắt làm cho Trương tổng chú ý...
Ánh mắt Trương Dư Xuyên lành lạnh đảo qua mặt Trương Cẩn Ngôn, động tác xoa thuốc càng cẩn thận kỹ càng.
Còn đau không?
Bôi thuốc xong, Trương Dư Xuyên hỏi.
Không giống với thanh âm bình thường lạnh như băng, hắn nói ba chữ này giọng điệu có thể xem là ôn nhu.
Kỳ thực chỉ là hai vết máu bầm ứ đọng mà thôi, nếu như lúc thường Trương Cẩn Ngôn khẳng định sẽ không quan tâm, cũng sẽ không có đãi ngộ cao cấp như vậy.
Vì vậy hắn mau mau kéo ống quần, khách khí nói:
"Không đau, phiền Trương tổng."
Sách, loại ảo giác bị sủng ái là chuyện gì đây...
Tôi chỉ là nam phụ kéo cờ a.
"Không cần khách khí." Trương Dư Xuyên đem thuốc còn dư lại đặt ở trên tủ đầu giường, khom người nói, Như vậy...
Lúc Trương Cẩn Ngôn cho là hắn sẽ đi, trong lòng đang thở phào một cái thì Trương Dư Xuyên lại đột nhiên cầm lên quyển sách mới vừa bị hắn ném qua một bên [thâu tâm tiểu trợ lý], nói:
"Quyển sách này có thể cho tôi mượn không?"
Trương Cẩn Ngôn trong nháy mắt như bị sét đánh trúng:...
Chờ một chút, anh đường đường là tổng giám đốc, mượn loại sách này làm gì?
Nam thứ anh muốn làm sụp đổ mọi thứ a nam thứ!
Ngược lại, Trương Dư Xuyên nhấn mạnh,
"Cậu sẽ không xem chứ?"
Trương Cẩn Ngôn một mặt nghiêm túc:
"Tôi chắc chắn sẽ không xem."
Tôi đang nhìn thấy cảnh đặc sắc gì đây a khốn nạn! Tiểu trợ lý đến tột cùng có thuận lợi thoát khỏi ma chưởng của nam thứ tổng giám đốc mà trở lại bên cạnh bá đạo tổng giám đốc không tôi còn chưa xem mà!
Đây là muốn hại tôi tối nay ngủ không yên sao, hả?
Nhưng mà Trương Dư Xuyên đã vô tình cầm sách đứng dậy đi tới cửa, hắn lắc lắc sách trong tay nói:
"Trong vòng ba ngày sẽ trả lại cho cậu."
Trương Cẩn Ngôn hoàn toàn thất vọng:
"Trương tổng từ từ xem là tốt rồi, không cần vội trả lại."
Song nội tâm lại tại tê tâm liệt phế hò hét...
A a a a a tôi còn chưa xem xong a trả lại cho tôi! Trả lại cho tôi trả lại cho tôi a a a a a!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!