Thấy nơi này mình không có chuyện gì, Trương Cẩn Ngôn muốn đi, bởi vì mấy đồng nghiệp trong công ty hẹn buổi tối đi đánh bi-a, thế nhưng mới vừa xoay qua chỗ khác, Trương Dư Xuyên đột nhiên thốt lên một câu:
"Cậu chờ một chút rồi đi."
Trương Cẩn Ngôn không thể làm gì khác hơn là quay trở lại.
"Các người thu thập một chút," Trương Dư Xuyên nhìn Lâm Phùng mệt như chó chết nói,
"Tôi mang mấy người đi bãi tắm cao cấp không dành cho khách, nơi đó rất yên tĩnh."
Lâm Phùng hữu khí vô lực đi tới ghế salông ngồi xuống nói:
"Có thể trước hết để tôi nghỉ một lát không?"
Tô Cùng thì lại khéo léo cọ vai Lâm Phùng, khuôn mặt tinh xảo bị tà dương ấm áp nhuộm đẫm rất ôn nhu.
Trương Dư Xuyên nhàn nhạt nói: Được.
Trương Cẩn Ngôn cười lạnh tập trung vào sau gáy Trương Dư Xuyên:...
A, thất vọng rồi?
Nam thứ, anh chẳng qua là muốn mượn chuyện tắm suối nước nóng để có cơ hội nhìn lén thân thể Tiểu Bạch hoa thôi.
Trương Cẩn Ngôn mới vừa oán thầm xong một chữ cuối cùng, Trương Dư Xuyên đột nhiên quay đầu lại, một đôi mắt thâm thúy tối tăm gắt gao tập trung vào Trương Cẩn Ngôn, khóe miệng cư nhiên chậm rãi kéo ra một nụ cười.
Trương Cẩn Ngôn sợ hết hồn, còn chưa kịp phản ứng, liền nghe thấy âm thanh Trương Dư Xuyên lạnh lẽo vắng vẻ vang trên đầu mình:
"Nếu là như vậy, thì hai chúng ta đi."
Trương Cẩn Ngôn trong nháy mắt hít vào một ngụm khí lạnh:...
Đây là logic quái quỷ gì chứ?
Lẽ nào không phải như vậy thì không đi được sao?
A... Trương Cẩn Ngôn sửng sốt một chút, cấp tốc cự tuyệt,
"Cảm ơn Trương tổng, nhưng buổi chiều tôi đã ngâm rồi."
Trương Dư Xuyên nhìn hắn chăm chú thật sâu:
"Cái này không giống nhau, dưỡng sinh hiệu quả rất tốt."
Trương Cẩn Ngôn tiếp tục lắc đầu:
"Hay là thôi đi, làm phiền anh lắm."
Nam thứ, anh có phải là ăn no sinh rảnh rỗi không?
Trương Dư Xuyên trầm mặc chốc lát, giọng điệu chìm xuống, tựa hồ hơi không vui:
"Trợ lý Trương ngay cả chút mặt mũi cũng không cho tôi?"
Lâm Phùng từ trong phòng ló ra nửa cái mặt, uy nghiêm mà đổ dầu vào lửa nói:
"Trương tổng cho cậu đi thì cậu cứ đi đi."
Đều đi hết có được không, không nên quấy rầy thế giới hai người của chúng ta.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!