Sau khi xảy ra chuyện đó, quan hệ giữa hai người có chút biến hóa, Sở Dục vắt hết óc nỗ lực vào ở trong nhà Lê Khải An, muốn chính thức cùng nhau sống chung.
"Ở nhà đối diện không phải rất tốt sao? Nói chuyện yêu đương cũng phải cần một chút không gian tự do chứ." Lê Khải An biểu thị chính mình cũng không muốn cùng Sở Dục 24h dính vào nhau, dù sao từ khi chuyện đêm đó qua đi, trình độ dính người của Sở tiểu tử liền trong nháy mắt tăng vọt, lúc Lê Khải An đi công tác hắn đều muốn ẩn thân đi cùng.
Sau đó thừa dịp không có ai liền hiện hình nắm chặt tay cùng Lê Khải An chán ngán một hồi!
"Anh muốn mọi thời khắc đều cùng với em..." Sở Dục ũ rũ, có chút phờ phạc.
Kỳ thực có một phần nguyên nhân là lo lắng Lê Khải An gặp chuyện ngoài ý muốn, tuy rằng tránh không khỏi thế nhưng có mình ở đó cũng có thể khiến cho độ nghiêm trọng giảm nhẹ một chút.
"Như vậy lâu ngày sẽ chán."
Lê Khải An buồn cười vỗ vỗ mặt Sở Dục,
"Chúng ta còn nhiều thời gian, nếu như đời này anh chán em vậy sau này em làm sao bây giờ?"
Anh sẽ không.
Sở Dục phồng má, một đôi mắt đen ủy khuất trừng Lê Khải An, sau đó cúi đầu bấm điện thoại di động, vừa nhìn vừa khà khà khà cười khúc khích.
Lê Khải An tò mò đến gần: Nhìn cái gì vậy?
Sở Dục mở ra một tấm ảnh, thâm tình nói: Em.
Lê Khải An định thần nhìn lại, hình ảnh của mình trong phim mới được cắt nối biên tập, chín tấm, là một trang chuyên môn phát các loại tiết mục khôi hài đăng lên.
Lê Khải An: ...
Ai rãnh rỗi như vậy a!
"Em xem tất cả mọi người khen em nè." Sở Dục mở bình luận.
—— vai chính thật đẹp trai a chính là quá soái rồi!
—— nhan sắc không tệ nhưng phim như thế...
—— vị nào tốt bụng có thể làm một cái clip của nam chính không? Clip quá cay mắt, không muốn xem chỉ muốn liếm liếm nam chính.
... Lê Khải An tâm tình nhất thời trở nên rất phức tạp, không biết nên khóc hay nên cười.
Blog có đến mấy vạn chia sẻ, Sở Dục mở weibo Lê Khải An lên, vui cười hớn hở nói:
"Em xem, em có thêm nhiều fan hơn rồi đó."
Một làn sóng nhân khí tăng vọt không giải thích được!
Lê Khải An dở khóc dở cười:
"Trở nên nổi tiếng quả thật là chuyện tốt."
Sở Dục lạc quan nói:
"Anh cảm thấy em sắp đổi vận, chẳng mấy chốc sẽ có chuyện tốt đã xảy ra, em tin không?"
Có phúc thần phù hộ chính là đặc biệt không giống nhau, diễn phim lôi mìn cũng hút fan!
Tuy rằng rất muốn nói ra sự thật để Lê Khải An càng yên tâm hơn, bất quá chuyện có thần bảo vệ tồn tại không thể cho nhân loại biết, vì vậy Sở Dục tỉnh táo nín trở lại.
"Anh nói cái gì em cũng tin."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!