Chương 453: Hai nha đầu tham ăn, dạ dày khá tốt đấy

Dưới ánh mắt kinh ngạc của tám người, Khương Trúc và con Hư linh lục giai đã nuốt chửng hai con Hư linh thất giai.

Nuốt chửng theo đúng nghĩa đen.

Nhìn Khương Trúc vừa chiến thắng, Trương Đồng chỉ khô khan nói một câu:

"Hai nha đầu tham ăn, dạ dày khá tốt đấy."

Cách Trúc Tử giành chiến thắng luôn độc đáo như vậy, lâu như vậy rồi vẫn có thể khiến họ phải trầm trồ mãi.

Nếu không sao lại không chán khi chơi với nàng chứ?

"Khiêm tốn, khiêm tốn." Khương Trúc vẫy tay, mỉm cười, Hư linh bên cạnh cũng nở nụ cười theo.

Không biết có phải là ảo giác của Huyền Tịch không, nhưng hai hàng răng trắng muốt của tiểu sư muội dường như phát sáng lạnh, giống hệt như của Hư linh, khiến cánh tay hắn ta nổi đầy da gà.

"Được rồi, gỡ bỏ Thiên Võng Tráo đi."

Khương Trúc nói.

Thiên Võng Tráo gần như đã hỏng, Trương Đồng thu lại rồi ném đi, nhưng lúc này, những con Hư linh bên ngoài đã hoàn toàn ngoan ngoãn.

Hiện trường im phăng phắc.

Sau khi Khương Trúc thực hiện một màn thao tác mạnh mẽ, tám người nhìn những con Hư linh ngoan ngoãn đến không ngờ, không chỉ tự giác đứng thành hàng, mà còn có vài con bay đến giúp nàng xoa vai.

"Trước tiên dẫn chúng ta vào hố đen xem thử."

Khương Trúc nghĩ đến việc Hư linh nổi loạn, bên trong rất có thể cũng bị thiệt hại.

Quả nhiên, chín người vừa vào đã thấy bên trong trống rỗng, nhiều loại dược thảo trước đây đã bị chúng ăn sạch.

Mục Trì không cam lòng, tìm kiếm khắp nơi một vòng, cuối cùng trở về với vẻ mặt xanh xao.

"Ta thật không thể tin nổi, một chút cũng không để lại." Trương Đồng ôm n.g.ự. c đau xót:

"Ăn nhiều như vậy mà không thấy sức mạnh của các ngươi tăng lên bao nhiêu cả."

Bạch Tử Mục nói:

"Nâng cao niệm lực có vẻ khó khăn hơn rất nhiều, cho đến bây giờ ta vẫn chưa đột phá lục giai đỉnh phong."

"Đúng vậy, muốn nâng một cấp niệm lực thật sự quá khó, hèn chi bọn họ ở đây nhiều năm như thế mà khó khăn lắm mới đạt bát giai."

Chín người bọn họ hầu như từ ban đầu đều là lục giai trung kỳ, đến giờ đã hấp thụ không ít niệm lực, sử dụng không ít thiên tài địa bảo, mà vẫn chưa có ai đột phá thất giai.

"Dù nâng cấp khó, nhưng khoảng cách giữa các cấp cũng lớn, hai con Hư linh thất giai vừa rồi là vì IQ không cao nên bị giải quyết nhanh, nếu đổi thành hai Thiên Mệnh giả, thì đó sẽ là một trận tử chiến."

Khương Trúc nói.

"Nhưng mà bọn Hư linh này sẽ không nổi loạn nữa chứ? Cứ thấy lo lo." Cung Tiêu Tiêu có chút lo lắng.

"Có thể, nhưng trong thời gian ngắn thì chắc chắn không đâu."

Khương Trúc không có ý định thu phục Hư linh hoàn toàn, chúng vốn dĩ là những kẻ ăn uống lung tung, nổi loạn cũng là bình thường.

Chỉ cần trong thời gian nàng ở ngoại vực, chúng vẫn còn sợ nàng là được, không nói gì khác ít nhất đừng tấn công họ.

Những niệm thú ở ngoại vực này thật kỳ quái, cộng thêm những Thiên Mệnh giả đều liều mạng muốn thắng, có thể bớt một kẻ thù thì tất nhiên sẽ tốt hơn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!