Chương 83: (Vô Đề)

Tô Chước ngẩn người, viện cớ buột miệng:

"Nhưng ta là Pháp Tu mà."

Ngũ Cảnh Lịch cũng mờ mịt, hiếm khi thấy một sư muội thiên tư võ mạch tốt như vậy mà linh mạch lại nát bét, thế mà lại có chí làm Pháp Tu? Đầu óc có vấn đề à? Bị chập mạch ở đâu ư?

Chốc lát sau, Ngũ Cảnh Lịch gạt phăng ý nghĩ này, tiếp tục thuận theo lời đối phương khuyên nhủ:

"Đến Đệ Nhị Vực, ngươi vẫn có thể luyện linh quyết. Toàn bộ sư huynh sư tỷ Đệ Nhị Vực đều có thể làm bạn luyện tập với ngươi, ngươi muốn chọn ai cũng được."

"Ngươi có nghe nói về Tô Chước chưa?

Nàng ấy chính là Linh Võ song tu đó. Nếu không phải... Haiz, dù sao thì nàng ấy vốn đã quá mạnh rồi, chỉ với võ mạch thất giai mà có thể một chọi hai, g.i.ế. c sạch thánh tử và thánh nữ của thánh địa.

Nếu sư muội có thể vào Đệ Nhị Vực, tương lai chắc chắn sẽ không thua kém nàng ấy đâu."

Thiếu niên tận tình khuyên bảo.

Mặc dù cách chiến đấu và suy nghĩ của Lạc Cửu Cửu rất kỳ lạ nhưng không sao cả. Đệ Nhị Vực bọn họ chỉ thích người đánh giỏi, lại còn đáng yêu và chăm chỉ nữa. Nếu đến Đệ Nhị Vực của bọn họ, chắc chắn sẽ được cưng chiều.

Điều quan trọng nhất là… Đệ Nhị Vực chẳng có nổi một sư muội! Đây đúng là một vấn đề nan giải. Nếu hắn ta có thể giải quyết chuyện này, vậy thì chẳng khác nào trở thành anh hùng trong lòng đám đệ tử trẻ tuổi Đệ Nhị Vực rồi… Kéo thêm vài tráng đinh cũng có sao đâu?

Tô Chước hoàn toàn không ngờ mọi chuyện lại rẽ sang hướng này, nhất thời á khẩu: Chuyện này...

Việc đào người của Đệ Nhị Vực có thể đến muộn nhưng chắc chắn sẽ đến.

Hóa ra việc đào góc tường đã khắc sâu vào gen của người Vô Minh Thần Tông.

Nhưng mà dùng nàng để dụ dỗ nàng đổi nơi công tác là hành vi gì vậy?

Nghe vậy, Ngũ Cảnh Lịch chỉ cho rằng nàng một lòng muốn tu luyện linh mạch. Dù sao thì rèn luyện võ mạch vừa khổ cực lại vừa khó thấy hiệu quả ngay lập tức, có thể nói là tốn công vô ích.

Nếu không phải vì linh mạch kém quá xa so với võ mạch, thì người bình thường chắc chắn sẽ không chọn con đường này.

"Lạc sư muội, ngươi nhất định phải suy nghĩ kỹ.

Ta biết sau này ngươi chắc chắn có thể vào nội môn, nhưng đến Đệ Nhị Vực vẫn là lựa chọn thích hợp nhất cho ngươi. Ta mới đến đó được mấy tháng, mặc dù có vài người nói chuyện khó nghe nhưng đánh một trận là xong thôi.

Cực kỳ hợp với người thích đánh nhau...Đi thôi.

"Đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng vang lên, cắt ngang lời hắn ta. Một thiếu niên từ trên núi đi xuống, ánh mắt không mấy thiện cảm. Ngũ Cảnh Lịch nheo mắt, chưa từng gặp người này bao giờ:"Đây là...

"Tô Chước cũng chỉ vừa nhận ra người nọ qua giọng nói, nhất thời có hơi căng thẳng:"Đây là sư huynh của ta...

"Lão Bát huynh ngàn vạn lần đừng có ra tay đó nha! Ngũ Cảnh Lịch lập tức hiểu ra, bộ dạng này, là đệ tử của Tạp Dịch Phong à? Tô Chước ra sức kéo vạt áo Mục Dự Chu, kéo hắn ra sau lưng mình, dùng thân mình ngăn cách hai người."Tạm biệt Ngũ huynh, ngươi về đi, ta không tiễn.

"Nàng chân thành khoát tay."Ồ, tạm biệt, ngươi cố thi thật c..." Cẩn thận.

Ngũ Cảnh Lịch còn muốn khuyên nàng gia nhập Đệ Nhị Vực, nhưng không hiểu sao đột nhiên cảm thấy có một cảm giác nguy hiểm khó tả.

Mối đe dọa dường như đến từ vị thiếu niên không mấy nổi bật kia.

Ngũ Cảnh Lịch nhìn vào mắt hắn rồi lại dời đi, bỗng nhiên bừng tỉnh, người được Lạc Cửu Cửu gọi là sư huynh sao có thể là người đơn giản được!

Đây chẳng phải là đệ tử quét rác sao?

Không hổ là Vô Minh Thần Tông, gian nan lắm hắn ta mới có được tí danh tiếng lại chịu đả kích nặng nề, ngay cả Tạp Dịch Phong cũng không hề đơn giản...

Sau khi Ngũ Cảnh Lịch rời đi, Tô Chước mới thở phào nhẹ nhõm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!