Trước đây Mục Dự Chu vẫn cho rằng chiếc nhẫn trữ vật của mình ngoài loạn nhưng bên trong lại khá trật tự, thế nhưng lần này lại xảy ra chuyện lớn vì tùy tiện để bùa dịch chuyển lung tung.
Trên đường ngự kiếm xuống núi, hắn thở dài không ngớt, vừa đi vừa sắp xếp lại đống bùa của mình.
Tô Chước hỏi: "Đại sư huynh, Ngũ sư huynh thế nào rồi?"
Khoảng thời gian này Đại sư huynh không có mặt ở tông môn, lần này trở về chắc hẳn là vì Ngũ sư huynh.
Chuyện tâm ma của Mông Nghiệp ngày càng nghiêm trọng, thực ra đã có dấu hiệu từ lâu nhưng ngoài sư môn ra thì không ai biết.
Tình trạng của hắn cụ thể ra sao, thậm chí sư phụ cũng không nắm rõ bằng Đại sư huynh.
Tần Dĩ Luật: "Ta đang định quay về tông môn."
Nhưng còn chưa kịp bước vào Truyền Tống trận đã bị Nhị sư đệ gọi đến để đón đệ tử đi lạc đường.
Vừa hay tiện đường.
Nếu để hai người này tự quay về, hắn thực sự không biết bọn họ có thể đi lạc đến tận nơi nào nữa.
Mục Dự Chu hoàn hồn: "Đại sư huynh, bọn đệ đi gặp Ngũ sư huynh với huynh nhé."
Tần Dĩ Luật không từ chối.
Trong một ngày, Tô Chước đã trải nghiệm quãng đường dịch chuyển dài hàng ngàn dặm.
Bước vào hiệu buôn thuộc sở hữu của thần tông, Tô Chước cực kỳ thuần thục.
Tần Dĩ Luật đi phía trước, trên tay cầm một tấm lệnh bài, đưa cho quản sự ra đón xem qua.
Quản sự vừa nhìn thấy cấp bậc của lệnh bài, ánh mắt lập tức nghiêm túc hơn: "Mời đi theo ta."
Tần Dĩ Luật khẽ gật đầu, dẫn theo hai sư đệ sư muội đi sâu vào trong hiệu buôn.
Bên trong có một Truyền Tống trận trực tiếp đến khu vực thành trì của thần tông, không mở cho người ngoài.
Nhìn thấy sư đệ sư muội tiến vào Truyền Tống trận, Tần Dĩ Luật mới bước vào sau cùng.
Quản sự nhìn theo bóng lưng thanh niên trẻ tuổi dần biến mất, trong lòng không khỏi tán thưởng.
Quả nhiên là đệ tử nội môn cấp bậc bất phàm, chỉ riêng khí chất thôi đã nằm trong hàng đầu của những người trẻ tuổi mà ông ta từng gặp.
Còn hai người đi theo phía sau, tuổi còn nhỏ mà đã được đưa ra ngoài làm nhiệm vụ, cũng không phải nhân vật đơn giản!
Vì bị giữ lại ở Long Vũ Môn một lúc nên Tô Chước chẳng có việc gì làm, bèn ăn no linh quả và trà trong lúc chờ dịch chuyển, xem như bù đắp lại một chút chi phí di chuyển, nhưng mà cũng không đáng bao nhiêu.
Khi trở về thần tông, sự hỗn loạn trong nội môn đã được kiểm soát.
Trận pháp trong nội môn không để lũ yêu thú thoát ra.
Sau đó, một thông báo sửa đổi được gửi đến, các đệ tử nội môn có thực lực không đủ cũng đã tránh đi, không có thương vong đáng tiếc xảy ra.
Tô Chước và Mục Dự Chu đi vòng qua Đệ Lục Vực, giao trả yêu thú bắt được.
Các tiểu sư đệ phụ trách thống kê yêu thú cảm ơn rối rít.
"Sư huynh, sư tỷ có thể đến chỗ trưởng lão nhận điểm tích lũy."
Một tiểu đệ tử viết phiếu xác nhận, đưa cho bọn họ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!