Chương 142: (Vô Đề)

"Mọi người mau nhìn bên kia."

Tô Chước lấy ra một cái bao tải bắt yêu thú, đồng thời chỉ tay về phía một đàn yêu thú đang bay rợp trời.

Mục Dự Chu lập tức phấn khích: "Bắt yêu thú đi, lên!"

Hai người khác liếc hắn một cái.

Tô Chước điều khiển chim ưng lao tới.

Đó là một đàn nhạn bay, thuộc nhị phẩm, thực lực không quá mạnh.

Nàng cầm bao tải vung lên, bắt từng con một, mỗi lần một cú là trúng ngay.

Rất nhanh, nàng đã đuổi đến con cuối cùng. Tô Chước chợt có cảm giác gì đó kỳ lạ, lập tức quay lại kiểm tra số lượng.

"Tiểu Ưng, ngươi đừng có lén ăn trộm!"

Chim ưng: "Ta không có! Chúng nó tự bay vào miệng ta đấy!"

Rôm rốp. Ngon thật.

Tô Chước vô tình nghe thấy tiếng lòng của nó, lập tức tức giận gõ vào đầu nó một cái.

Cung Hà cầm một cái bao bay tới bên cạnh nàng: "Xong chưa?"

Tô Chước: "Xong rồi... Bắt được gì thì bắt hết rồi."

Cung Hà đưa mắt nhìn xung quanh, chỉ thấy không trung trống rỗng: "Còn con nào không thể bắt à?"

Tô Chước có chút ngại ngùng: "Bị Tiểu Ưng ăn mất rồi..."

Cung Hà: "..."

Sắc mặt Tô Chước phức tạp, hy vọng tông môn đừng tra hỏi vì sao số lượng yêu thú bị giảm.

Cung Hà nói: "Lần đầu tiên tông môn sơ suất thả nhầm nhiều yêu thú thế này... Bắt không đủ cũng không sao đâu."

Chứ nếu chuyện này xảy ra vài lần nữa sẽ rất phiền phức.

Bọn họ xách theo bao tải, bên trong đầy yêu thú cấp thấp.

Dưới sự giám sát nghiêm khắc của Tô Chước, chim ưng hoàn toàn mất cơ hội ăn vụng.

"Truyền âm nói yêu thú bỏ trốn ở Khu 3, Đệ Lục Vực, tất cả đều là yêu thú biết bay à?"

Tô Chước đột nhiên nhớ ra, bèn hỏi.

Diêm Nguy Nhiên đáp: "Yêu thú trên mặt đất chưa kịp thoát khỏi Đệ Lục Vực đã bị bắt lại. Còn bọn bay trên trời thì không dễ bắt thế."

Tô Chước: "Còn yêu thú cấp cao thì sao? Bắt hết rồi à?"

Giọng nàng có chút tiếc nuối.

Nàng còn muốn kiếm con mạnh hơn một chút để luyện tay.

Có vẻ không có cơ hội rồi.

Ngay lúc này, chim ưng đột nhiên kêu lên kinh hãi!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!