Chuyển ngữ: Yên Vân
Biên tập: NguynHai người theo phản xạ chuyển hướng nhìn sang Lý Uyển.
Nàng rõ ràng chỉ mặc y phục vải thô đơn giản, nhưng cả người vẫn có cỗ khí chất không nói ra lời. Lông mi cong dài, mắt sáng ngời, sống mũi thẳng tắp, mỗi một nơi đều tinh xảo tuyệt vời, thanh lệ thoát tục, không vương khói lửa nhân gian, dù trên thực tế nàng chính là mới từ phòng bếp đi ra.
Nếu như không phải nhìn thấy Cẩn ca nhi cùng Vân Liệt ở cùng một chỗ, nàng chưa chắc sẽ đi ra.
Nàng bất động thanh sắc nhìn hai người, cảm xúc đáy mắt chợt lóe lên, ánh mắt ánh lên chiều sâu suy ngẫm.
Vân Liệt sờ sờ chóp mũi, lần đầu tiên có loại cảm giác lúng túng thế này.
Liếc nhìn thần sắc trên mặt hắn, Lý Uyển run môi dưới, vẻ mặt có chút vi diệu.
Lý Cẩn liếc nhìn hai người, thấy nhất thời không ai nói gì, liền nhân cơ hội lau mặt Vân Liệt một cái, lập tức cười nói, "Ha ha ha, lần này ngươi bị thiệt rồi. Tỷ tỷ tới thật đúng lúc, hắn trước mặt tỷ thật dở hơi."
Vân Liệt: "..."
Lý Uyển: "..."
Ngươi xác định bị thiệt không phải ngươi?
Lý Uyển có chút mệt tâm, nếu như không phải có người ngoài ở đây, nàng thật muốn mở đầu Cẩn ca nhi xem bên trong đó đến tột cùng là chứa cái gì. Sao lại không nhìn ra Vân Liệt có ý đồ xấu chứ?
Lý Uyển đương nhiên không biết rằng, là một thẳng nam, Lý Cẩn dù thế nào cũng sẽ không vô duyên vô cớ hoài nghi huynh đệ của mình đối với mình có ý đồ quấy rối! Dù y có trong thân thể của tiểu ca thì cũng coi như hồn là thẳng nam nha.
Lý Uyển buồn bực nói, "Cơm nước cũng đã xong, bọn nhỏ ăn ít, không thể để chúng ăn quá no, đệ không phải còn muốn dạy bọn chúng chơi trò chơi sao? Nghỉ ngơi một chút, để cho bọn nhỏ tiêu thức ăn một chút rồi chơi."
Lý Cẩn đáp một tiếng, "Được, đợi lát nữa chỉ cho bọn chúng quy tắc trò chơi."
Cân nhắc đến chuyện trong đó ngoài trừ tiểu hán tử còn có tiểu ca cùng nữ hài, Lý Cẩn chuẩn bị tổng cộng sáu trò chơi. Trò thứ nhất là ném túi cát, trò thứ hai là nhảy lò cò, trò thứ ba là nối chữ, trò thứ tư là giả người gỗ, trò thứ năm là nhảy dây, và thứ sáu là đá cầu.
Mấy trò này y đã chơi khi còn bé, hài tử ở cô nhi viện rất thường chơi trò chơi. Vì để cho những hài tử này được chơi vui vẻ, Lý Cẩn còn cố ý nhờ tỷ tỷ làm túi cát, dây nhảy cùng quả cầu.
Vì để làm cầu, y đã thu nhặt lại toàn bộ lông gà rừng. Lông gà rừng này rất cứng, dù có hơi thô ráp, nhưng màu sắc lại nhìn rất đẹp, nhìn từ xa xa lại càng đẹp.
Bọn nhỏ nắm trong tay như nhặt được bảo vật. Bọn chúng bây giờ đối với Lý Cẩn cùng Vân Liệt vô cùng yêu thích, khi Lý Cẩn nói muốn dạy bọn chúng chơi trò chơi, tất cả đều đáp một tiếng vang dội, tràn đầy mong đợi.
Hài tử nhỏ tuổi thì Lý Cẩn dạy chơi giả người gỗ, tuổi lớn hơn thì cho chúng chơi ném túi cát, nhảy lò cò, nhảy dây. Sau khi bọn nhỏ học được, từng đứa tứng đứa đều đứng thẳng tắp thân thể nhỏ bé, rất có khí thế.
Có đứa thích ném túi cát, có đứa thích nhảy lò cò, Thần ca nhi thì cùng mấy đứa trẻ đang chơi nối chữ, đứa này tiếp đứa kia, chơi cực kỳ vui.
Mỗi trò chơi bọn chúng đều chơi rất lâu, hiện tại có sáu trò, đối với một đứa trẻ mà chưa bao giờ chơi loại trò chơi này, thì mỗi một trò đều vô cùng thú vị. Bọn chúng vui như hội, chơi cái này một chút lại chơi cái kia một chút, tiếng cười vang lên không ngừng.
Có mấy đứa trẻ chạy loanh quanh, cười cười nhảy nhảy rất vui vẻ, dẫn tới những đứa lớn hơn cũng không nhịn được nhìn nhìn, cuối cùng gia nhập vào luôn.
Nhìn gương mặt tươi cười của bọn trẻ đầy vui vẻ, mọi người cũng cười theo.
Kể từ hôm ấy, nếu ngày thường bọn trẻ không có ở nhà, thì nơi đây chính là sân chơi của bọn chúng, mỗi lần gia trưởng tìm hài tử về ăn cơm, nhất định sẽ đến đây gọi người.
*
Bọn nhỏ đang chơi đùa, thì một nam nhân lại xuất hiện trên khoảng đất trống không xa. Thần sắc hắn tiều tụy, đôi mắt tràn đầy tơ máu, khuôn mặt từ xa xa tươi cười nhìn Thần ca nhi cùng Nghiên tỷ, nét mặt thống khổ không nói nên lời.
Triệu lão thái khóc lóc chạy đến.
Bà ta tận lực mặc một thân y phục cũ kỹ, sắc mặt tái nhợt, che lấy ngực, vẻ mặt hết sức đau khổ. Sau khi tìm tới Triệu Đại Niên, liền bắt đầu buồn khổ khóc lóc, một bên khóc một bên đánh lên bả vai Triệu Đại Niên, "Ta sao lại sinh ra cái tên ngu ngốc không lương tâm như ngươi chứ! Ngươi đây là muốn làm ta tức chết sao, nương một tay phân một tay nước tiểu nuôi ngươi lớn, vì để cho ngươi ăn nhiều thêm một miếng cơm mà nhịn đói ăn không đủ no, ngươi báo lại nương như thế này sao?"
Từ lúc Triệu lão thái xuất hiện, đã có vài người liếc về hướng bà ta.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!