Chương 14: Che giấu đi!

Chuyển ngữ: Yên Vân

Biên tập: NguynTượng gỗ chỉ to bằng nắm tay người thành niên, hình dáng tỉ mỉ cứng cỏi, được làm từ gỗ tử đàn không dễ biến hình, cùng con hổ con trong ký ức giống nhau như đúc. Nghĩ đến gì đó, nàng liền vội vàng cầm tượng gỗ lật lại, dưới đáy quả nhiên có khắc ba chữ, Cẩn ca nhi.

Ba chữ này chính là vô danh đại sư tự tay điêu khắc.

"Nghiên tỷ con từ đâu có hổ con này?" Thần sắc Lý Uyển có chút nghiêm túc.

"Thúc thúc cho đó." Nghiên tỷ đã hoàn toàn bị Vân Liệt mua chuộc, tiểu nha đầu vừa nhắc tới thúc thúc liền miệng khen không dứt, "Thúc thúc rất tốt nha, cho con tiểu hồ ly, nương, nương mau nhìn, tiểu hồ ly có phải đẹp giống Nghiên tỷ không? Lông nó màu đỏ nè, khác hoàn toàn với chúng ta, nương thích nó không?"

Lý Uyển có chyện trong lòng, nên không có tâm tư nhiều lời cùng Nghiên tỷ, qua loa gật gật đầu.

Giờ khắc này, sự nghi ngờ trong lòng nàng bộc phát, hổ con của Cẩn ca nhi sao lại nằm trong tay Vân thợ săn?

Tượng hổ con này là vô danh đại sư cố ý khắc cho Cẩn ca nhi, ngài chạm trổ tuyệt vời, khắc đến trông rất sống động. Lúc trước Cẩn ca nhi rất thích, luôn mang theo hổ con như bảo bối, sau đó hổ con đã không thấy tăm hơi đâu.

Cho là Cẩn ca nhi làm mất nó rồi, sợ hỏi đến tiểu tử lại thương tâm, nên nàng cũng không dám truy hỏi. Nàng nhớ tới hổ con này Cẩn ca nhi đã làm mất ở Phổ Quang tự ở Kinh Thành, Vân thợ săn làm thế nào mà có được hổ con này?

Thấy nương không hiếm lạ tiểu hồ ly, Nghiên tỷ chu môi lên.

Lý Uyển dạo qua phòng bếp một vòng, dỗ dành Nghiên tỷ vào trong nhà, liền đi đến phòng Cẩn ca nhi.

Nghĩ đến chính Vân Liệt dìu Cẩn ca nhi vào phòng, Lý Uyển bỗng cảm thấy đáy lòng ngũ vị tạp trần, vị gì cũng có.

*Ngũ vị tạp trần(): Ngũ vị là năm vị, bao gồm ngọt, chua, cay, đắng, mặn. Ý nói nhiều cảm xúc lẫn lộn khó tả.

Tửu lượng Lý Cẩn vốn không tốt, thân thể này lại chưa bao giờ đụng qua rượu, dù uống không nhiều, nhưng Lý Cẩn vẫn say không nhẹ. Sau khi y uống rượu say, ngoan vô cùng, một đôi mắt long lanh nước, nhìn chằm chằm ngôi nhà lá cũ nát, dùng sức nhìn cũng nhìn không ra cái gì.

Khi Lý Uyển đến, y chỉ cười cười ngu ngốc.

Lý Uyển thăm dò gọi một tiếng, "Cẩn ca nhi?"

Lý Cẩn ha ha cười, bé ngoan đáp một tiếng.

Lý Uyển do dự một chút, lên tiếng nói: "Cẩn ca nhi còn nhớ hổ con khi còn bé vô danh đại sư cho đệ không? Cẩn ca nhi ném nó ở đâu rồi?"

Lý Cẩn uống rượu say, tuy rằng trì độn, nhưng trong đầu lại nhớ rõ ràng ký ức đó như in, nghe vậy, liền nói, "Cho, cho tiểu ca ca."

Trong lòng Lý Uyển đột nhiên hồi hộp, "Tiểu ca ca? Tiểu ca ca đến từ đâu? Chẳng lẽ không phải làm mất rồi?"

Lý Cẩn cong lưỡi trả lời: "Bảo bối, không ném, cho ca ca."

Mỗi một từ y nói, tâm Lý Uyển liền chìm xuống một phần.

Nếu như hổ con thật sự là Cẩn ca nhi đưa cho hắn, vậy Vân thợ săn này đến tột cùng có thân phận gì? Vì sao khi còn bé lại xuất hiện ở Phổ Quang tự? Phổ Quang tự tọa lạc ở Kinh Thành, là quốc quân đời thứ hai triều nhà Hạ hạ lệnh xây dựng, đến nay đã có ba trăm năm lịch sử, sự tồn tại của nó sánh ngang với quốc tự triều Đại Hạ, người hàng năm đến cầu nhiều đến hù người.

Nếu như Vân thợ săn khi bé chỉ là ngẫu nhiên đến Phổ Quang tự, thì làm thế nào mà Cẩn ca nhi quen biết được?

Lẽ nào hắn nhận ra Cẩn ca nhi nên mới cho y thịt? Sở dĩ đưa hổ con cho Nghiên tỷ là vì thăm dò Cẩn ca nhi? Khí thế của hắn xuất chúng, tác phong làm việc cũng không giống một người nông dân phổ thông, làm sao lại cam tâm đến thôn Trúc Khê làm thợ săn?

Lý Uyển tâm loạn như ma, đáy lòng quyết định chủ ý không thể để cho Cẩn ca nhi cùng hắn tiếp xúc quá nhiều.

Sáng hôm sau khi tỉnh lại, Lý Cẩn đem chuyện tối hôm qua quên mất, thậm chí không biết khi mình uống say, tỷ tỷ lại chạy đến trước mặt mình nói gì đó.

Lý Uyển sợ y nhìn thấy hổ con lại nhớ tới cái gì, còn muốn dụ dỗ lấy đi hổ con từ trong tay Nghiên tỷ, nhìn dáng dấp như là không muốn cho hổ con nhìn thấy ánh mặt trời nữa.

Hổ con tinh xảo đến đâu thì cũng chỉ là vật vô tri, có tiểu hồ ly rồi, Nghiên tỷ triệt để ném nó ra sau đầu, Lý Cẩn cũng hoàn toàn không để ý đến hổ con đã bị Lý Uyển giấu đi.

*

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!