Chương 6: (Vô Đề)

Từ Y Đồng ngơ ra ước chừng cả một phút.

Không, chắc là hơn một phút.

Cô chăm chú nhìn chằm chằm vào những chữ kia, cô đọc đi đọc lại, đến cả nhịp thở cũng lệch đi nửa nhịp, cô nghi ngờ bản thân có phải đang ảo giác không?

Phải biết rằng, từ trước đến nay, tất cả những tin nhắn cô gửi cho Dư Qua đều như đá chìm đáy biển. Mấy tin nhắn tối nay, cô vốn cũng không dám hy vọng gì, chỉ là trong lòng vẫn giữ chút may mắn nhỏ, nếu anh có nhìn thấy thì… chắc chắn sẽ không thể không trả lại ô cho cô nhỉ?

Tất nhiên, cô cũng chỉ là nghĩ vậy thôi.

Ai mà ngờ được, ai mà ngờ được…

Từ Y Đồng nhìn chằm chằm vào điện thoại, cô ngây người, tim đập loạn xạ. Khi lấy lại tinh thần, việc *****ên cô làm chính là chụp màn hình rồi gửi vào nhóm bạn thân, nhờ mọi người hiến kế.

Trân Trân Vui Vẻ:[[hình ảnh] Trả lời sao đây, trả lời sao đây! Mau dạy tớ với!]

[Thật không chịu nổi, mấy cậu có thể nhanh chút không, gấp lắm rồi, đầu tớ giờ choáng váng quá trời luôn!!!]

Chủ tiệm trồng cải:[…]

[Cậu bị Pinduoduo* "chém giá" tới choáng luôn rồi hả?]

*(Pinduoduo là ứng dụng mua sắm giá rẻ nổi tiếng ở Trung Quốc, thường kêu gọi người dùng "chém giá" giúp nhau.)

Trân Trân Vui Vẻ:[?]

CC: [Chỉ có hai chữ thôi mà, tùy tiện rep lại là được, cậu chưa từng nói chuyện với đàn ông à?]

M* nó.

Từ Y Đồng quyết định phải tự lực cánh sinh.

Cô lúc ngồi ở đầu giường, lúc lại bò xuống cuối giường, đổi tới đổi lui mấy tư thế. Cuối cùng đợi đến khi trong lòng hơi ổn định lại một chút, cô cẩn thận suy nghĩ hồi lâu, rồi cuối cùng cũng nhấn gửi tin nhắn:

[Em xem lịch rồi, thứ Năm tuần sau các anh có trận với TG đúng không? Em sẽ đến xem trận đó, anh thuận tiện mang ô theo trả em luôn được không?]

Ba phút sau.

Tiểu Ngư: [Được]

A a a a a a a a a!

Tin nhắn thứ hai!!

Cô lại nhìn nó bốn lần, năm lần, sáu bảy tám lần.

Từ Y Đồng phấn khích đến mức lăn lộn trên giường, cô ôm gấu bông hôn mấy cái, hạnh phúc đến mức muốn xỉu luôn rồi.Sau cơn mưa, bầu trời Thượng Hải suốt mấy ngày liền trời nắng chói chang, không khí ngột ngạt như chảo lửa.

Để chuẩn bị cho lần gặp mặt tiếp theo, Từ Y Đồng đặc biệt chọn một ngày "gia đình", cô rủ cả bố mẹ cùng đi dạo phố. Cô và Trần Bách Lan vừa đi vừa mua sắm, còn Từ Minh Nghĩa thì theo sau để cà thẻ cho hai mẹ con.

Khi vào một nhà hàng ăn tối, Trần Bách Lan hỏi: "Trân Trân, dạo này con bận gì thế? Một tháng cũng chẳng thấy về nhà thăm ba mẹ lần nào."

Từ Y Đồng dừng đũa lại, cô hứng thú đáp: "Mẹ, mẹ còn nhớ cửa hàng thủ công mà CC mở không?"

"Nhớ chứ, sao vậy?"

"Cửa hàng đó làm ăn cũng khá tốt, dạo này cô ấy còn chuẩn bị mở thêm chi nhánh. Con thì rảnh rỗi, trong tay lại có chút tiền, nên định góp vốn làm cổ đông chung với cô ấy."

"Ồ, cổ đông hả." Từ Minh Nghĩa cười khẽ một tiếng, mang theo chút ẩn ý.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!