Chương 26: (Vô Đề)

Giọng Dư Qua vốn đã trầm, không biết có phải cố ý không mà lúc nói câu này thanh âm của anh còn thấp hơn bình thường vài bậc, khàn khàn như vừa tỉnh giấc.

Chết tiệt, cũng quá quyến rũ rồi.

Dư Qua có biết rằng cô hoàn toàn không thể kháng cự được kiểu giọng trầm ấm này của anh không?

Một câu nói bình thường như vậy cớ sao phải nói ra nghe mê hoặc đến thế… đầu óc của Từ Y Đồng trở nên choáng váng, "Hôm nay anh mệt quá hay sao vậy? Giọng nói nghe khàn khàn vậy."

"……"

Từ Y Đồng oán trách: "Dù anh dùng giọng điệu này khi nói chuyện thật sự rất hay nhưng ngày thường vẫn nên kiềm chế chút đi? Không người khác sẽ tưởng anh đang cố tình quyến rũ người ta đấy."

Dư Qua bị câu nói của cô làm cho bản thân quên mất đang định nói chuyện gì, thậm chí anh cũng không biết nên giải thích từ đâu.

Im lặng một lúc anh bỗng miễn cưỡng lên tiếng: "Em nghĩ nhiều quá rồi, tôi chỉ là uống một chút rượu thôi."

Từ Y Đồng xác nhận: "Anh thực sự uống rượu sao? Anh không thích uống rượu mà?"

"Tiệc mừng công."

Hắng giọng một chút, Từ Y Đồng quay lại chủ đề chính: "Lúc nãy anh nói gì? Xin WeChat gì cơ?"

Im lặng.

Im lặng.

"Ồ ồ ồ!" Từ Y Đồng vỗ đùi đánh bốp một cái, "Ý anh là hôm nay em—"

Cô chợt ngừng lại, giọng đầy ngạc nhiên: "Trời ơi, anh thấy rồi à?"

Đầu dây bên kia vẫn im phăng phắc.

Dư Qua lại như "mất sóng".

Nhìn chằm chằm vào khoảng không vài giây, Từ Y Đồng suy nghĩ rất nhanh.

Vốn dĩ cô không giỏi động não nhưng giờ chỉ vì vài câu nói ngắn ngủi của Dư Qua mà trong mười giây cô đã nghĩ ra cả trăm khả năng. Dư Qua chắc chắn không phải người thích tò mò chuyện người khác, vậy tại sao anh lại hỏi cô điều này? Vì tò mò? Vì quan tâm? Hay là…

Ghen?

Từ Y Đồng giả vờ do dự hỏi: "Có chuyện gì sao?"

"Em quen anh ta?"

Ngón tay cô vặn vẹo con gấu bông, Từ Y Đồng thành thật khai báo: "Lúc đó em không biết anh ấy là ai nhưng sau khi xem hot search thì biết rồi."

Anh dừng lại một nhịp: "Biết gì."

"Anh ấy cũng là game thủ."

Dư Qua: "Còn gì nữa."

"Không còn gì nữa."

Cô chuyển sang giọng điệu nghi vấn: "Anh hỏi em cái này làm gì?"

Giọng nói của Dư Qua vẫn đều đều: "Anh ta đã kết hôn rồi."

Những chữ này lặp đi lặp lại trong lòng, Từ Y Đồng cảm thấy ngọt ngào nhưng miệng cô lại thở dài tiếc nuối: "Ồ, anh ấy đã có vợ rồi à, bảo sao em không xin được WeChat."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!