"Hôm nay Uyển Loan không có ăn kẹo mút." Thanh âm của Uyển Loan nhẹ nhàng vang trong ngõ hẻm.
"Bởi vì hôm qua con đã ăn rồi, ngày nào cũng ăn kẹo sẽ bị sún răng, con sâu nhỏ sẽ chui vào trong răng của con." Nam Nhã nhẹ giọng nói.
Uyển Loan nhanh chóng đưa tay lên che miệng, thanh âm trong trẻo chui ra từ trong kẽ hở giữa các ngón tay:
"Thể nhưng Uyển Loan không có ăn sâu mà, miệng cũng ngậm rất chặt, con sâu nhỏ làm sao chui vào răng được?"
"Thắc mắc của con chúng ta vào trong tìm hiểu sách, được không?"
Vâng. Lâm Phương Lộ đứng ở trước sân, nhìn cô gái mặc sườn xám màu tím nắm một bàn tay nhỏ xíu tiến về phía mình.
Nam Nhã từ dưới gốc cây sam xanh mướt bước qua, nhìn thấy anh, bước chân chậm lại, giọng của Uyển Loan thánh thót như chuông:Chào chú cảnh sát.
Lâm Phương Lộ nở nụ cười, đi tới khom lưng sờ lên tóc Uyển Loan.
Chu Lạc ngồi ở trên cây nơi đầu ngõ, mặt mày sa sầm lại ngắt lá cây, vừa bước chân đến đây thì cậu đã nhìn thấy Lâm Phương Lộ đứng chờ Nam Nhã, buộc cậu phải leo lên cây làm tổ.
Cái tên Lâm Phương Lộ này, Từ Nghị vừa chết liền tìm đến cửa, không biết nhà của quả phụ trẻ nhiều thị phi lắm sao? Hừ!
Nam Nhã vỗ nhẹ đầu Uyển Loan, Uyển Loan ngoan ngoãn chạy vào trong nhà. Nam Nhã nhìn Lâm Phương Lộ hỏi:Có chuyện gì thế?
Lâm Phương Lộ cười cười:
"Có vài câu muốn hỏi em."
Hỏi đi.
"Em... biết Từ Nghị..."
Hả?
"Biết anh ta có sống cùng ai bên ngoài không?"
Nam Nhã trợn to mắt:Anh vừa nói gì?
"Em đừng quá đau lòng..."
Nam Nhã quay đầu đi chỗ khác, thản nhiên nói:Em không khó chịu.
Lâm Phương Lộ bất đắc dĩ thở dài một hơi.
Nam Nhã một lần nữa nhìn về phía anh:
"Sao đột nhiên hỏi em chuyện này, điều tra có phát hiện gì à?"
Lâm Phương Lộ gật đầu:
"Tuy rằng đã có người thu dọn qua chỗ ở của cậu ta nhưng bọn anh phát hiện ra một cái áo lót phụ nữ trên giá phơi lan can, có lẽ là bỏ sót. Số đo cái áo đó không phải của em."
Nam Nhã nhíu mày:
"Ý anh là có một người phụ nữ ở cùng nhà với Từ Nghị?"
Lâm Phương Lộ:
"Đúng, bọn anh đoán thế, rất có thể trong ngày xảy ra vụ án, cô ta nghe nói Từ Nghị gặp chuyện không may bèn nhanh chóng thu dọn đồ đạc rời đi, nhưng lúc đó trời mưa to, cô ta đã quên quần áo và đồ lót còn phơi trên lan can."
Nam Nhã trầm mặc nửa giây hỏi:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!