Năm 1999, Chu Lạc học lớp 12.
Rất nhiều năm sau đó, mỗi khi Chu Lạc nhớ lại khoảng thời gian này đều cảm thấy khó tin. Nam Nhã là người phụ nữ đẹp nhất trong trấn, nhưng đến tận kì nghỉ hè trước khi lên lớp 12, Chu Lạc mới để ý đến cô.
Đó là một buổi chiều ánh nắng rực rỡ.
Chu Lạc trông coi cửa hàng tạp hóa nhà mình, giữa thời gian ngủ trưa, trời nóng như lò lửa, trên đường không một bóng người.
Chàng thiếu niên ngồi trên quầy hàng ngủ gà ngủ gật, dần dần ngủ đến mức cả người toát mồ hôi, mơ màng ngửi thấy một mùi hương giống như đóa tường vi mềm mại nào đó thoảng qua. Cậu mở mắt, một bàn tay mảnh khảnh phất qua trước mặt cậu giống như một cánh bướm trắng chập chờn.
Cậu tưởng mình đang nằm mơ, nhắm mắt lại, cơn buồn ngủ lại ập đến. Cậu gục đầu xuống, thế là mũi đập vào tủ bày hàng, lập tức vì đau mà tỉnh.
Vừa tỉnh lại bỗng thấy bối rối, ngẩng đầu chỉ thấy một người con gái trẻ tuổi đứng trước mặt cậu, đôi mắt mở to, dáng vẻ hốt hoảng kinh ngạc. Một tay cô cầm que kem, tay kia vẫn còn giơ ra trước mặt cậu.
Cô vội thu tay lại, dịu dàng nở nụ cười.
Chu Lạc nhanh chóng ngồi thẳng dậy, lau mồ hôi trên cổ, thở hồng hộc: Chị mua gì?
Ừ, cái này. Giọng nói của cô nhẹ nhàng, giơ que kem trong tay lên, lại chỉ vào tiền trên tủ kính, Tiền ở đây.
Chu Lạc vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, vội cầm lấy tiền luống cuống gật đầu: À, vâng.
Cô không nói gì, chỉ mỉm cười nhìn cậu.
Chu Lạc ngơ ngác nhìn cô, phát hiện cô có đôi mắt hoa đào sâu thẳm đưa tình, khiến người ta không tự giác bị hút vào.
Qua một lúc, cô khẽ cười với cậu, hồn Chu Lạc phiêu diêu lạc lối, vẫn còn ngao du chưa kịp về với cơ thể, không kịp phản ứng, cô đã xoay người rời đi.
Lúc này Chu Lạc mới phát hiện cô mặc một chiếc sườn xám màu lam nhạt, dáng người tinh tế thướt tha, nhấp nhô như những gợn sóng lăn tăn trên mặt hồ, nhu tình như ẩn như hiện khó nói thành lời.
Quạt điện trên tường thổi qua, vạt sườn xám bay phất phơ, cảnh xuân chợt lộ ra. Đôi chân thon dài cân xứng, trắng nõn lại mềm mại như đậu hũ non.
Chu Lạc ngây người trong chốc lát, chợt nhận ra, người con gái này là Nam Nhã.
Trấn này chỉ có một cô gái luôn mặc sườn xám, không nhanh không chậm bước đi khoan thai băng qua những ngõ nhỏ trong thị trấn Thanh Thủy, thu hút những ánh mắt và suy nghĩ vẩn vơ của đám đàn ông, còn phụ nữ thì luôn miệng khinh miệt chửi rủa.
Qủa là cảnh xuân di động, tơ tằm gấm vóc ở trên người cô như đang nở hoa.
Chu Lạc ngây ngốc một hồi lâu mới tỉnh táo lại.
Nhắc đến Nam Nhã, Chu Lạc không hề cảm thấy xa lạ, cả thị trấn cũng không có ai không biết Nam Nhã.
Thời cô còn đi học, đám thanh niên mới lớn thường đứng ở ven đường huýt sáo trêu ghẹo cô, vì cô mà đánh nhau gây gổ thì nhiều không kể hết. Sau đó, năm Nam Nhã 20 tuổi thì lập gia đình, trên trấn cũng sóng yên biển lặng được một thời gian, nhưng thời gian gần đây lại bắt đầu nổi lên.
Lúc đó Chu Lạc học lớp 12, là lúc cần chuyên tâm học hành, không giống với đám bạn cùng trang lứa, cũng không quan tâm cái gì gọi là sự xuất hiện của Nam Nhã, nhưng vẫn nghe thấy không ít chuyện.
Khi Chu Lạc đến cửa hàng tạp hóa đưa cơm cho Lâm Quế Hương có thể nghe thấy mấy bà hàng xóm bàn tán, nói quần áo trong cửa hàng Nam Nhã thời trang, nhìn rất đẹp, nhưng đắt đỏ, còn nói sườn xám cô may ra không ai mua, đều đem đi bán cho đám gái phong trần trên thành phố để mời chào khách làng chơi, nói chỉ có đàn ông mới vào cửa tiệm của cô mua đồ, bên trong tất có điều mờ ám.
Hộ kể ra những người đàn ông nào có tình ý với cô. Thời chưa lấy chồng thì chẳng khác nào yêu tinh, cứ nghĩ cô lấy chồng sinh con rồi sẽ an phận, ai ngờ lại chẳng chịu tuân thủ nữ tắc, không chừng là thông dâm với ai đó.
Nhưng tất cả đều chỉ là nói sau lưng, khi chạm mặt nhau, ai cũng tươi cười niềm nở chào hỏi cô.
Chu Lạc cảm thấy đám người lớn này thật dối trá, nhưng chuyện cũng không liên quan đến cậu.
Thời tiết quỷ quái này thật là nóng đến phát điên.
Chu Lạc nhét hai đồng vào ngăn kéo, uể oải đứng dậy đi lấy kem ăn, mở cánh cửa tủ lạnh, chọn một que kem đậu xanh, lúc này mới có phản ứng, vỗ mạnh vào trán, kem đậu xanh Nam Nhã mua chỉ mất một đồng, cậu quên trả lại tiền lẻ cho cô rồi.
Nhà Nam Nhã cách cửa hàng không xa, nhưng hiện tại trời nóng như lửa, cậu không rảnh vì một đồng mà đi ra ngoài.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!