Chương 18: (Vô Đề)

Buổi trưa trước khi đi học Chu Lạc ra cửa hàng băng đĩa, đúng lúc Lâm Quế Hương phải đi đưa đồ, dặn cậu trông coi cửa hàng tạp hóa, chờ bà trở về rồi đi học, Chu Lạc đồng ý.

Cậu vừa nghe nhạc vừa làm bài tập, chợt nghe thấy tiếng của Uyển Loan:

"Không có ai ở trong cả."

Chu Lạc lập tức ném bút xuống chạy sang bên cạnh, nhìn thấy cô bé và Nam Nhã ở bên cạnh, cậu kiềm chế sự vui sướng trong lòng, đến gần trước mặt Nam Nhã, nghiêm túc nói: Muốn mua gì?

Nam Nhã liếc nhìn bộ dạng giả vờ giả vịt của cậu, bình tĩnh cúi đầu, lắc tay Uyển Loan.

Giọng nói giòn giã của Uyển Loan vang lên: Lãng vị tiên.

(*) Một loại khoai tây chiên của TQ tương tự như Poca bên mình

Mấy gói?

Hai gói. Uyển Loan nói xong, đưa tiền cho cậu.

Chu Lạc nhận lấy tiền, xé hai gói xuống cho cô bé, lại cho thêm một que kẹo.

Uyển Loan chớp mắt:

"Anh Chu Lạc, em không muốn kẹo que."

Chu Lạc nói: Đây là anh cho em.

Vâng, cám ơn anh. Uyển Loan nói xong, từ từ tháo cặp sách hình con bọ rùa ở phía sau lưng xuống, lấy ra một quyển vở nhỏ, đôi tay bé nhỏ từ từ mở vở ra, nhặt lấy một bông hồng nhỏ ở bên trong, kiễng chân đưa cho cậu,

"Anh Chu Lạc, em tặng anh."

Chu Lạc ngẩn người, định từ chối, nhưng lại hiểu ra cô bé không thể lấy không kẹo que của cậu, vì thế mới tặng cậu một bông hồng nhỏ.

Chu Lạc nhận lấy cười: Cám ơn.

Chu Lạc để bông hồng nhỏ kia lên quyển sách, đi theo Nam Nhã vào cửa hàng băng đĩa, Uyển Loan đứng ở cửa vui vẻ ăn lãng vị tiên.

Nam Nhã đi qua, đưa chiếc túi cầm trong tay cho cậu: Này.

Cái gì vậy? Chu Lạc cười hì hì, lấy từ trong túi ra một chiếc áo len màu đen, đơn giản mà đẹp mắt, sờ vào vô cùng mềm mại.

Ánh mắt Chu Lạc sáng rực: Tặng cho em?

Tặng? Nam Nhã nói,

"Không phải cậu sống chết muốn có sao?"

Chu Lạc cũng không tranh cãi với cô, nhanh chóng cởi áo khoác, mặc áo len vào, lập tức cảm thấy ấm hẳn lên, cỡ vừa vặn, kiểu dáng cũng đẹp.

Chị đan à?

Ánh mắt Nam Nhã nhìn ra bên ngoài:

"Tôi nào có thời gian chứ? Khi nhập hàng bảo người ta mang đến."

Chu Lạc lại suy nghĩ chất lượng rất tốt, vừa nhẹ vừa mềm mại vừa giữ ấm, không giống như có thể mua được, vậy tay nghề cũng phải rất cao, hỏi:

"Chất liệu gì vậy? Cotton? Len? Sợi tổng hợp polyester?"

Nam Nhã nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!