Trương Thanh Lí cũng không thích chơi bóng bàn, chỉ muốn nhân cơ hội ở riêng với Chu Lạc một lát. Cậu vừa đi, cô bé đã suy sụp nửa tinh thần.
Khương Băng Băng cười cô bé:
"Sao không đi cùng cậu ấy?"
Trương Thanh Lí lườm cô ấy xem như trả lời.
Cô bé hơi rối bời hỏi:
"Băng Băng, cậu và Tô Lạc chỉ là bạn cùng lớp thôi sao?"
Á?
Cậu ấy... Trương Thanh Lí cũng chưa nghĩ ra mình muốn hỏi gì.
Khương Băng Băng cũng tinh ý: "Cậu ấy chưa từng thích người nào, ngay cả tớ cũng không thấy có ai. Các cô gái đều thầm mến cậu ấy, nhưng cậu ấy không biết đâu. Hoặc là giả vờ không biết mà thôi. Cậu thầm mến vô ích như vậy, chi bằng trực tiếp theo đuổi đi.
Chu Lạc chắc chắn sẽ thi được trường rất tốt, nếu không theo đuổi, sau này muốn cũng chả có cơ hội.
"Trương Thanh Lí nghĩ đến ánh mắt thờ ơ của cậu bên dòng suối ngày hôm đó, hơi nôn nóng:"Vậy phải làm thế nào? Tớ không biết cậu ấy có hứng thú với dạng con gái như thế nào?
"Lần này đến lượt Khương Băng Băng lúng túng, cô bé nhíu mày nhìn về phía xa suy nghĩ, ánh mắt từ từ nhìn thấy Nam Nhã tiễn khách ra cửa. Người phụ nữ kia đẹp thật, đẹp từ đầu đến chân."Tớ cảm thấy chị ấy rất quyến rũ.
"Trương Thanh Lí nói. Khương Băng Băng cũng cảm thán:"Đàn ông trong trấn đều có hứng thú với phụ nữ như vậy.
"Lời vừa thốt ra cả hai đều trở nên ngẩn người. *** Chu Lạc xách theo một túi đồ ăn vặt trở về, thấy Trương Thanh Lí và Khương Băng Băng đang đi về phía mình, thấy hai cô gái sắp đến cửa hàng của Nam Nhã, cậu hơi sửng sốt, dừng lại, cách mặt tiền cửa hàng sườn xám, thấp giọng hỏi:"Sao hai cậu lại chạy tới đây?
"Trương Thanh Lí nói:"Quần áo chỗ này đẹp, tớ muốn mua quần áo.
"Chu Lạc lại sửng sốt, đang nghĩ nên đối đáp thế nào. Khương Băng Băng kéo Trương Thanh Lí đến cửa hàng sườn xám, đứng trước mặt cậu hỏi:"Đây là đồ cậu mua?Ừ.
"Chu Lạc hơi mất hồn vía, tuy không nhìn thấy nhưng Nam Nhã chắc chắn nghe thấy cuộc đối thoại bên ngoài. Cậu đưa túi cho Khương Băng Băng, cô bé nhận lấy chia đồ cho Trương Thanh Lí."Cậu không cần sao?Không cần.
"Chu Lạc nói, sau lưng đã hơi đổ mồ hôi:"Vậy... các cậu đi mua quần áo đi.
"Khương Băng Băng chạy đến kéo Chu Lạc:"Cậu vào chọn cùng bọn tớ đi, tiện thể cho luôn nhận xét.
"*** Chu Lạc theo đuổi hai người, chậm rãi bước vào cửa tiệm. Nam Nhã ở sau quầy ngẩng đầu nhìn hai cô khách hàng, khẽ nở nụ cười:"Từ từ xem."
Nói xong, cô cúi đầu tiếp tục làm chuyện của mình. Phí công cho Chu Lạc vừa vào cửa ánh mắt đã không dời khỏi cô, nhưng cô không hề liếc cậu một cái, thậm chí tầm mắt cũng chả quét qua phía cậu.
Quả nhiên là tuyệt tình.
Trương Thanh Lí và Khương Băng Băng chọn quần áo, hình như thích rất nhiều bộ không rời ra được.
"Trước kia sao lại không tới đây chứ?" Khương Băng Băng khẽ nói với Trương Thanh Lí, có cảm giác hận vì gặp quá muộn.
Đúng vậy.
Trương Thanh Lí nói với Nam Nhã:
"Chị Nam Nhã, quần áo trong cửa hàng chị đều rất đẹp."
Nam Nhã nghe xong, ngẩng đầu cười: Cám ơn.
"Nên không biết chọn bộ nào hết."
Có thể thử mà. Nam Nhã nói,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!