Chương 50: Tạ Uyển

Editor: Serena Bùi​

Còn bảo thắt lại giúp nàng, rõ ràng là…

Tống Lăng cong lưng, bàn tay đưa về phía sau, chính mình thắt lại.

Lương Chinh nhìn nàng, vui vẻ trong mắt thế nào cũng không ngăn được.

Tống Lăng còn tức giận, nhịn không được dùng tay nhỏ đấm hắn vài cái lên vai, thế mà ai kia lại nhân cơ hội kéo vào hôn vài cái.

Tống Lăng: "……"

Hừ, lại chiếm tiện nghi của nàng!

Xe ngựa thực mau tới Tạ phủ.

Trước đó, Lương Chinh đã phân phó đưa Tử Diên về trước, đem sự tình đã xảy ra kể rõ ràng với Tạ tri phủ, còn nói Vương gia sau khi thăm viếng nhạc phụ xong sẽ tới nơi này.

Vì việc này mà hai vị Tạ lão gia cùng phu nhân của mình còn lo lắng cả đêm, không những vậy còn cho hạ nhân dọn dẹp trên dưới trong ngoài phủ một lần.

Sáng tinh mơ, trời còn chưa sáng, Tạ lão gia cùng trên dưới trong phủ đều thẳng hàng ngay ngắn đứng nghênh đón ở cửa phủ.

Vừa đứng liền đứng cả một canh giờ, Tạ phu nhân nhịn không được hỏi trượng phu, "Lão gia, ngươi bảo có khi nào Vương gia đang trách chúng ta không?"

Tạ lão gia chột dạ, "Hẳn là không đâu, ngươi không nghe Tử Diên nói, Vương gia rất thích cô nương Tống gia kia hay sao, đây cũng coi như lương duyên trời xui đất khiến đi.

"

Tạ phu nhân cũng chỉ là muốn nghe vài câu an ủi này, cũng coi như thêm sự an tâm.

Lợi đợi thêm chốc lát liền thấy một chiếc xe ngựa xa hoa tiến về phía mình, Tạ phu nhân nhịn không được kích động, kéo cánh tay trượng phu, "Lão gia, ngươi xem, kia, có phải chiếc xe ngựa kia không?"

Tạ lão gia nhìn kỹ, liền thấy xe ngựa kia còn có vài con ngựa theo sau, mấy người kia bên hông đều treo đao, một đám nam nhân khí thế bức người.

Tư thế hạ nhân thế này, rõ ràng thân phận người trong xe ngựa lớn ra sao.

Tạ lão gia vội vàng bước xuống bậc thang, cung kính khom lưng, chờ Vương gia xuống ngựa.

Xe ngựa tới cửa phủ liền ngừng lại.

Thủ hạ đánh xe nhảy xuống, mở cửa xe, "Gia, tới nơi rồi.

"

Lương Chinh giơ tay, vén màn xe lên.

Tạ lão gia cùng phu nhân nhà mình hơi ngẩng đầu, trong nháy mắt nhìn thấy thấy người liền kinh sợ.

Nghe đồn An Nam Vương anh tuấn bất phàm, lại cho rằng lời đồn cũng là lời đồn, giờ mới rõ ràng thế nào anh tuấn bất phàm!

Tạ phu nhân nhìn Lương Chinh, trong lòng hối hận vô cùng, bà mà biết rõ Vương gia khí độ như thế thì dù nói cái gì cũng bắt con gái gả cho Vương gia.

Lương Chinh xuống ngựa trước, thị vệ hỗ trợ kéo rèm, Tống Lăng vừa đưa tay ra đã được Lương Chinh ôm nàng xuống.

Trong lòng Tống Lăng thẹn thùng lại ngọt ngọt.

Vừa nhìn qua liền bắt gặp ánh mặt sủng nịch của Lương Chinh.

Tạ phu nhân xe rõ trong mắt, cuối cùng cũng tin tưởng lời Tử Diên nói, Vương gia thực thích cô nương kia đâu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!