Chương 31: Xuất hiện tình địch!

Tài thúc nghe vậy cũng ngạc nhiên, "Đây…cháo này là Lý sư phó làm thưa Vương gia…."

Đồ ăn mà Vương gia dùng đều do Lý sư phó làm, trước giờ không nói khó ăn, hôm nay là có việc gì vậy?

Tài thúc cũng biết, tối qua có đại sự, lại thấy Vương gia đen mặt không nói gì, nơm nớp lo sợ, "Nếu không…nô tài làm Lý sư phó nấu một phần khác?"

Lương Chinh trầm mặt, không nói gì, lại cầm màn thầu lên cắn một ngụm.

Chỉ một ngụm, sắc mặt lại càng khó coi, "Màn thầu sao lại cứng như vậy, đây là cho người ăn sao?"

Vừa dứt lời, liền nghe được tiếng cười nhạo truyền tới, "Ngươi là quen đồ ăn của tẩu tử nấu, người khác làm, tự nhiên là khó nuốt a."

Lương Tẫn chưa thấy người đã thấy tiếng, vừa bước vào cửa, bản mặt treo một nụ cười thật thiếu ăn đòn!

Lương Chinh liếc hắn một cái lạnh lẽo, sắc mặt vẫn như cũ khó coi.

Lương Tẫn cà phất cà phơ, tự mình ngồi xuống cạnh Lương Chinh, cầm một cái bánh màn thầu khác, căn một ngụm, "Ngô, hương vị thật không tồi."

Lương Chinh cười lạnh, "Ngươi thích ăn như vậy, ăn hết đi!"

Lương Tẫn ngước mắt nhìn, hừ, hù dọa được ai chứ!

hắn buông bánh màn thầu, cười hì hì hai tiếng, quay sang phía Lương Chinh, "Nhị ca, ta vừa hỏi Triệu thị vệ thủ cửa thành, từ tối qua cho tới bây giờ, cũng không có một nhóm ba người nào rời khỏi thành cả."

Lương Chinh nge vậy, đôi mắt sáng một chút, giây lát lướt qua, quay sang nhìn Lương Tẫn, sắc mặt không đổi, "Cho nên?"

Lương Tẫn vỗ vỗ vai Lương Chinh, "Được rồi, tin tức đệ đã truyền cho ca, ngươi còn không chịu mang người trở lại, liền bỏ qua a, nhị tẩu của ta là nữ nhân tốt, chưa biết chừng, ngày mai cũng đã bị nhân gia nhanh chân tới trước a."

Lương Chinh: "……………"

……………….

Sáng sớm, trong viện nhỏ của Trương gia đã có hương thơm từng đợt truyền ra.

Trương đại nương là tỉnh lại do ngửi được mùi thơm của đồ ăn, bà khoác quần áo chạy ra khỏi phòng, liền thấy hương thơm truyền từ nhà bếp tới.

đi tới cửa bếp liền thấy Tống Lăng đang đứng trước bệ bếp làm bữa sáng.

"A Lăng, ngươi đang nấu món gì nha? Thơm quá a." Trương đại nương lại gần hơn, liếc mắt liền thấy rau xanh được cắt thành đoạn nhỏ cùng cơm, đang được nàng đảo đều trong nồi.

Tống Lăng cười nói, "Là cơm chiên rau xanh, ta thấy trong nồi còn chút cơm thừa, lại có ít rau xanh trong sọt, liền nghĩ làm món này, thêm chút mỡ heo, ăn sẽ ngon hơn."

"Ăn ngon, ăn ngon, ta khẳng định là ăn ngon, ngửi thôi đã thấy đói bụng." Trương đại nương nhịn không được đánh giá Tống Lăng, trong mắt có chút tán dương, "Nha đầu ngươi nhìn cũng không lớn tuổi mà thực hiền huệ a."

Tống Lăng cười cười, "Đều là việc thường ngày, không tính là bản lĩnh gì cả."

Cơm chiên trong nồi đã nóng hầm hập, Trương đại nương lấy bốn cái bát tới, đặt cạnh bệ bếp, liền nghe thấy giọng nam tục tằng truyền tới, "Nương! Ngài làm cái gì vậy? Thơm quá a!"

"Nha, nhi tử của ta đã trở lại." Trương đại nương kinh hỉ, vội vàng xoay người chạy ra đón.

Bên ngoài xuất hiện một nam tử mặc áo vải thô, thân hình cường tráng, khuôn mặt đoan chính. trên lưng hắn đeo cung tiễn, trên vai thì khiêng một con lợn rừng, vừa vào sân, liền quăng xuống, hẳn là chờ chút tới phiên chợ mang đi bán a.

Vừa ngẩng đầu, liền thấy mẫu thân chạy ra từ nhà bếp, hắn nhếch miệng cười, lộ ra một hàm răng chỉnh tề, "Nương, ngài hôm nay làm món gì vậy, thơm quá đi."

Trương đại nương cười tủm tỉm, "không phải ta làm, nương ngươi nào có tay nghề tốt như vậy chứ."

Trương Thạch kì quái, "Nhà ta có khách sao?"

Vừa nói xong, liền thấy một thân ảnh hồng nhạt, hắn liền sửng sốt, đôi mắt nhìn chằm chằm cô nương trong nhà bếp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!