Chương 6: (Vô Đề)

Ngôn Luật Kỷ chán ghét nhìn qua người vừa bị đẩy xuống đất, phát hiện anh đã từng gặp người phụ nữ này. Cô ta là một trong những người đến phỏng vấn sáng hôm nay.

Sớm cùng với Tiếu Đông nói qua, công ty căn bản không cần bác sĩ trung y gì đó, sao lại là loại người này.

"Này, tôi nói cho cô biết, cô tốt nhất lập tức xin lỗi tôi." Vân vê cái mông vừa mới ngã đau, Lâm Dược trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt.

Ngôn Luật Kỷ liếc mắt nhìn cô gái trước mặt không ngừng vân vê cái mông, lại còn câu dẫn như vậy.

"Anh nhìn đâu vậy?" Lâm Dược phát hiện ánh mắt của anh, tức giận chỉ tay vào anh ta chất vấn.

"Không có ai dạy cô lúc nói chuyện không nên chỉ tay vào người khác sao?" Ngôn Luật Kỷ mặt tràn đầy ghét bỏ.

"Anh còn giáo huấn tôi ..." Lâm Dược tức giận, "Anh mau chóng xin lỗi tôi đi."

"Mặc kệ cô, tránh ra!" Ngôn Luật Kỷ chán ghét đẩy Lâm Dược ra, trực tiếp rời khỏi phòng chăm sóc sức khỏe trung y.

"Anh đứng lại đó cho tôi!" Lâm Dược vừa muốn đuổi theo, chỉ là mới quay người lại mông liền đau không chịu được, "Đau quá, thật đen đủi."

Chờ Lâm Dược đuổi theo tới cửa, người sớm đã không biết chạy đi đâu : "Tên khốn kiếp, đừng để tôi gặp lại anh."

==

Phòng làm việc của tổng giám nhân sự.

Tiếu Đông đang gọi Phương giáo sư để xác minh thân phận Lâm Dược.

"Cái gì? Lâm Dược chạy đến công ty của các cậu làm bác sĩ, tôi không đồng ý, cài này không phải là lãng phí nhân tài sao." Phương giáo sư vừa nghe nói Lâm Dược nghỉ việc ở lục viện đến Đằng Phong làm bác sĩ đã kêu một tiếng vô cùng đau đớn .

"Phương giáo sư lời nói này có chút khoa trường , đến công ty chúng tôi sao lại lãng phí nhân tài ."

"Cậu không hiểu, nha đầu kia là người vô cùng giỏi." Phương giáo sư nói , "Bệnh viện mới thích hợp với nó."

"Ở đâu không phải là xem bệnh , tập đoàn Đằng Phong đều trên dưới ngàn người, lượng người đến so với bệnh viện cũng không ít."

"Tôi không phải đã nói rõ với cậu sao, dù sao cậu cũng không được phép đồng ý... Một chút nữa tôi sẽ gọi điện cho nó hỏi xem có chuyện gì."

Tiếu Đông cúp điện thoại , trong lòng sớm đã có quyết định, anh mới mặc kệ Phương giáo sư nói thế nào, dù sao y thuật của Lâm Dược đều đạt tiêu chuẩn .

"Cốc cốc."

"Mời vào." Tiếu Đông vừa ngẩng đầu liền gặp Ngôn Luật Kỷ đen mặt đi vào .

"Cậu không phải là nên về nhà nghỉ ngơi đi sao? Sao còn ở công ty?" Tiếu Đông biết rõ dự án của Ngôn Luật Kỷ sáng nay mới vừa kết thúc, buổi chiều nhân viên bộ phận nghiên cứu phát triển đều đã về nhà .

Ngôn Luật Kỷ không trả lời Tiếu Đông, chỉ là lạnh nhạt nói: "Sau này cậu đừng tuyển bác sĩ trung y."

"Sao thế ?" Cảnh tượng có chút quen mắt , Tiếu Đông đoán được một khả năng, lập tức mắt sáng lên hỏi, "Lại có mỹ nữ chú ý đến cậu sao."

Kể từ khi Tiếu Đông tìm một mỹ nữ làm bác sĩ trung y, các nhân viên nữ nghe được Ngôn tổng giám bộ phận nghiên cứu phát triển là độc thân, trong tối ngoài sáng theo đuổi cũng không phải là không có, nhưng như hôm nay , thừa dịp anh ngủ trực tiếp bò lên giường , là lần đầu tiên Ngôn Luật Kỷ gặp.

"Cô gái tóc ngang vai sáng hôm nay đến phỏng vấn, lập tức sa thải cô ta."

"Sáng hôm nay đến phỏng vấn ?" Tiếu Đông nói đùa, "Người này vừa đến công ty đã nhắm vào cậu, hỏi thăm sớm một chút cũng tốt, hay là anh ở bên ngoài đào hoa?"

"Sa thải!" Ngôn Luật Kỷ tức giận nói.

"Được, được, được, nghe cậu ." Tiếu Đông thấy bạn mình tức giận như vậy, chỉ có thể trấn an, dù sao chỉ là một phỏng vấn người mà thôi "Nhưng mà tôi rất tò mò, cô gái này đã làm gì cậu? Tức giận như thế."

Ngôn Luật Kỷ lạnh lùng nhìn lướt qua Tiếu Đông.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!