Chương 4: (Vô Đề)

Thừa dịp cuối tuần, Lâm Dược  đi mua vài thứ vì thứ hai cô còn có cuộc phỏng vấn.

Đầu tiên, Lâm Dược tìm một cửa hàng làm tóc, đem mái tóc dài ngang vai của mình chỉnh thành kiểu tóc quăn đáng yêu. Khiến cô nhìn vừa mĩ lệ lại không kém phần điềm đạm, dễ thương. Lâm Dược hài lòng, tự ngắm mình trong gương nửa ngày.

Tóc đã sẵn sàng, bước tiếp theo chính là mua quần áo .

Để có thể thể hiện khí chất chuyên nghiệp của bản thân, Lâm Dược đặc biệt chọn một tiệm quần áo phong cách Trung Quốc, hết lần này đến lần khác lựa chọn, cuối cùng chọn một bộ sườn xám ngắn màu trắng.

Dáng người Lâm Dược rất đẹp, mặc bộ sườn xám vào, theo cách nói của nhân viên, cô chỉ cần một chiếc ô giấy là có thể đi vào hẻm Giang Nam khi mưa.

Lâm Dược vô cùng hài lòng với bộ trang phục này, vì vậy lấy điện thoại ra chụp vài bức hình tự sướng, gửi cho Tiểu Minh.

'Tớ mặc bộ đồ này đi phỏng vấn được không?'

' Không sai, đặc biệt không sai, tiếp tân khách sạn cũng bị cậu dọa chạy mất.' Còn gửi cho cô một cái icon.

' Cậu đây là ghen tị với vẻ đẹp của tớ.' Lâm Dược hung dữ trả lời.

' Ha ha...'

Lâm Dược bị Nhạc Minh Uyên chọc tức thiếu chút nữa ngất đi, không biết có phải tác động tâm lý không, trước đó mặc bộ sườn xám này lên trông lịch sự tao nhã thế nào, hiện tại cô cảm giác mình rất giống tiếp tân khách sạn.

" Phu nhân, cô muốn mặc ngay hay muốn tôi gói lại giúp cô?" Nhân viên cửa hàng nhỏ giọng hỏi.

"A, cái kia... Bình thường không có cơ hội mặc sườn xám, có bộ đồ nào  vừa mang một chút phong cách Trung Quốc, nhưng lại có thể mặc hằng ngày không? " Lâm Dược do dự hỏi.

"Có, mời đi theo tôi." Nhân viên mang Lâm Dược đến cửa hàng, mặt khác tiếp tục chọn lựa y phục.

Cuối cùng, Lâm Dược đã mua một chiếc áo thun có đường viền cổ áo và tay áo theo kiểu Trung Quốc phối cùng chiếc quần lửng.

==

Thứ hai.

Trụ sở tập đoàn Đằng Phong cách nhà Lâm Dược không xa, ngồi tàu điện ngầm cộng thời gian đi đến đại khái nửa giờ, lái xe đi không kẹt xe chỉ mất mười lăm phút.

Sáng sớm nay, Lâm Dược dậy rất sớm, thay y phục vừa mua, trang điểm nhẹ nhàng trang nhã, quét sạch trạng thái suy sụp trong hơn một tháng nay, tinh thần vô cùng phấn chấn ra cửa đi phỏng vấn.

Lâm Dược một bước tiến vào đại sảnh tập đoàn Đằng Phong, từ chất liệu đá cẩm thạch ở dưới chân cũng có thể cảm nhận được khí chất giàu có của công ty này.

"Không thể tưởng tượng được Tiểu Minh còn có anh họ lợi hại như vậy." Lâm Dược vừa cảm thán vừa đi đến quầy lễ tân.

"Xin chào, xin hỏi tôi có thể giúp gì cho cô?" Mỹ nữ ở quầy lễ tân thủ thỉ thù thì hỏi.

"Xin chào, tôi đến phỏng vấn ." Lâm Dược cười nói.

"Chờ một lát..." Cô tiếp tân từ trên bàn rút ra một đơn xin việc cùng một cây viết đưa cho Lâm Dược nói, " Từ đây đến thang máy bên cạnh tầng 12."

"Cảm ơn."

Lâm Dược liếc nhìn đơn xin việc trong tay, bố cục rất rõ ràng cùng với phông chữ tiếng Anh thuần túy.

Lại là đơn xin việc tiếng Anh, bên trong rõ ràng không hề có tiếng Trung, dù thế nào cũng phải cho một chút anh văn song ngữ trong đó. Lâm Dược châm chọc đồng thời lại vui mừng, may mà thời điểm cô tìm công việc sau khi tốt nghiệp, thuận tay tìm người làm một phần đơn xin việc bằng tiếng Anh, lúc không có người cô sẽ sao chép lại nó.

Thang máy rất nhanh đến tầng 12, vừa ra thang máy, Lâm Dược liền nhìn dòng chữ đối diện trên tường: "Phỏng vấn đi hướng này."

Lâm Dược đi theo hướng mũi tên, còn có hai mỹ nữ cùng nhau đến phỏng vấn.

Ba người cùng đi vào trong, phòng phỏng vấn hình như là phòng nằm trong cùng của văn phòng, ba người phải đi gần như toàn bộ lối đi trong khu vực văn phòng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!