Chương 9: Chôn trong tiểu huy*t cô cả đêm

Tô Điềm đặt tay lên một khỏa anh đào, chậm rãi nghe theo lời Lục Minh, nhớ lại hành động khi nãy hắn làm với ngực mình rồi bắt chước nhào nắn.

"Anh thích như vậy sao?"

Lục Minh say mê nhìn cô vuốt ve n. úm v.ú, hình ảnh kích thích thị giác này khiến hắn cực kỳ thỏa mãn. Hắn tiến lên cắn lên vành tai, hôn vào cổ thon dài của cô, nói:

"Thích, anh thích nhìn Điềm Điềm d.â. m đ.ã. ng, nóng bỏng lên một chút." Tô Điềm lập tức phủ nhận:

"Điềm Điềm không bị sốt, không thể nóng." Lục Minh: "…"

Lục Minh cắn lên vành tai cô lần nữa, vươn tay đặt lên bộ ngực to, cùng cô xoa nắn. Sau đó lại dời đến bờ mông tròn, làm điểm tựa cho g.ậ. y th.ị. t không ngừng thọc vào rút ra, tốc độ cực nhanh giống như một cái máy đóng cọc, đỉnh sâu bên trong.

Tô Điềm để hắn cắm tùy ý, tư thế này tiếp tục duy trì được một lúc. Trong căn phòng yên tĩnh chỉ có hai người, thanh âm bạch bạch từ nơi giao hợp vọng lên hết sức rõ ràng.

Lục Minh thay đổi tư thế, cho cô ngồi đối diện hắn.

Trước đó, Tô Điềm vẫn luôn trong tư thế quỳ cho nên chân cô có chút tê dại.

Lần này, Lục Minh từ chính diện dùng g.ậ. y th. ịt đâm vào mật huy*t. Tiểu huy*t vừa mới bị thao không lâu, hắn thuận theo mật dịch lúc nãy trực tiếp cắm vào.

Lục Minh bất ngờ đâm vào khiến Tô Điềm không kiềm được hô lên một tiếng. Hắn nhìn cái miệng nhỏ, nghĩ đến cảm giác khi hôn nó lần trước không khác gì thạch trái cây. Nghĩ thế, hắn nhịn không được tiến đến hôn lên miệng cô, đầu lưỡi đi vào, quấn lấy lưỡi cô. Cả hai cùng cho nhau nước bọt của đối phương. Cô gái nhỏ vừa ăn bánh kem cách đây không lâu, trong khoang miệng đều là vị ngọt.

Tô Điềm nhớ lại lúc xem phim, nhớ người khác hôn thường hay nhắm mắt, thế là đôi mắt cô cũng khép lại.

Tay Lục Minh bắt được v. ú cô, hai mắt nhìn gậy th.ị. t đang đâm thọc phía dưới, mật dịch bắn ra làm ướt cả thân gậy, mặt trên sofa cũng ướt đẫm.

Lục Minh không để tâm nhiều như vậy, hắn chỉ muốn thao cô. Hai người cùng nhau ngã lên sofa, quỳ trong thời gian dài như thế, Tô Điềm cũng đau. Hắn đè lên người Tô Điềm, hay chân cô thuận theo câu bên hông hắn, hạ thể hai người vẫn dán sát nhau.

Nhìn đôi chân trắng nõn đang quấn lấy hông mình, Lục Minh càng động tình, côn th.ị. t càng ra vào mãnh liệt khiến tiếng bạch bạch càng vang vọng.

Hắn sướng chết được!

Tô Điềm cắn chặt môi, không rõ cảm xúc cô ra xa, nhưng tiểu huy*t chảy nhiều nước như vậy thì sao có thể không vui?

Lục Minh thở phì phò nói:

"Điềm Điềm rên lên, giống như mấy chị trên TV đó. Anh muốn nghe." Điềm Điềm không biết phải kêu như thế nào.

Lục Minh cầm điều khiển TV, hình ảnh đoạn phim AV lập tức hiện ra, Tô Điềm nhanh chóng thấy được nữ chính d.â. m đ.ã. ng rên rỉ. Cô ta vừa phóng khoáng rên rỉ vừa liên tục thét chói tai.

Tô Điềm vốn chăm học hỏi, thấy chị gái như nào cô cũng kêu thế.

Thanh âm ngọt ngào từ miệng cô cứ thế truyền ra hòa lẫn với tiếng thét chói tai.

"Ư… Anh trai…."

Lục Minh thật sự quá thoải mái, cứ muốn thao cô.

Nghe Tô Điềm rên rỉ, g.ậ. y thịt phía dưới giống như to thêm một vòng, càng lấp đầy â. m h. ộ chật hẹp.

Tô Điềm rên rỉ một lát, sau đó mới nhận ra cơ thể mình đã mệt đến rã rời. Cả người cô rất khó chịu, cùng anh trai làm chuyện này thật là mệt

Đây là lần thứ hai của Lục Minh, nên kéo dài hơn trước rất nhiều, tầm nửa giờ sau mới tước vũ khí đầu hàng.

Nhớ tới khi nãy hắn có mua đồ ăn vặt cho Tô Điềm, không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà mua thêm hộp áo mưa.

Nghĩ vậy, hắn vội lấy hộp áo mưa ra, đồng thời rút gậy th*t ra. Sau khi mang "áo mưa", hắn lại cắm vào nơi ấm áp, đâm thọc thêm vài chục cái rồi bắn ra.

Toàn bộ t.i. nh d.ị. ch đều bắn vào trong tiểu huy*t của Tô Điềm, nhưng vẫn bị "áo mưa" chắn lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!