Tô Điềm sợ Lục Minh chạm vào mình, trong nháy mắt kẹp tay hắn lại.
Tay Lục Minh đã đi vào, đột nhiên bị hai chân cô kẹp làm tay hắn co rút lại, ngón tay cũng bị hút. Phía dưới thật chặt.
Hắn có muốn tiếp tục đi vào cũng không được, dịu giọng dỗ:
"Điềm Điềm, thả lỏng, tiểu b.ứ. c sắp bấm gãy ngón tay anh rồi này. Em không thả lỏng, anh trai không rút ra được."
Tô Điềm nghe được lời này, bán tín bán nghi nhìn hắn, ủy khuất mở hai đùi, muốn hắn rút ngón tay ra.
Tuy nhiên, ngón tay Lục Minh vẫn giữ như cũ, thậm chí còn cho thêm một ngón vào.
"Anh trai, anh nói dối. Anh không có rút ra, anh chỉ biết lừa gạt người ta."
Lục Minh cười một tiếng, lời nói của đàn ông trên giường sao có thể là thật?
Hắn áp Tô Điềm ngồi trên mặt bồn cầu, nhìn bộ dáng không làm gì được của cô, tiếp tục không biết xấu hổ mà nói:
"Anh trai không có gạt em, anh chỉ muốn làm Điềm Điềm thoải mái. Điềm Điềm đã ướt rồi, chắc rất muốn anh trai cắm. Mấy năm qua bạn trai em sờ qua tiểu bức như anh không?"
Tô Điềm nước mắt lưng tròng không nói cho hắn biết.
Lục Minh thấy cô không nói lời nào thì cũng bất đắc dĩ, nhưng bảo hắn dừng lại là không thể. Hắn nhớ tiểu b.ứ. c đã lâu. Những ngày ở nước ngoài, tối nào hắn cũng nằm mơ thấy Tô Điềm kêu rên dưới thân hắn.
Lục Minh rút ngón tay ra, cởi quần lót Tô Điềm xuống, sau đó tách hai chân cô ra. Tiểu huy*t trong phút chốc bị bại lộ, vẫn hồng nộn như vậy.
Giống hệt như mấy năm trước khi hắn thao cô, nước rất nhiều, ngón tay chỉ cần ra vào vài lần đã chảy nước.
Lục Minh tạo hai chân Tô Điềm thành hình chữ M, nhìn cô cắn môi không nói lời nào kích thích cơn giận trong lòng hắn.
"Tại sao không trả lời? Là tên bạn trai kia dặn không được nói chuyện với anh sao?"
Tô Điềm hít mũi nói: "Anh trai là người xấu, cho nên Điềm Điềm không muốn nói với anh."
Lục Minh dời tầm mắt sang tiểu bức đang phơi bày trước mặt mình, duỗi tay sờ soạng một vòng. Tiểu h.u.y.ệ. t vốn đã mẫn cảm, nay còn bị kích thích, không khỏi run run một chút.
Hắn không nhịn được vươn lưỡi liếm, ngón tay tách hai cánh môi â. m hộ để lộ huy*t thịt phấn nộn còn mang theo d.â. m thủy.
"Tên bạn trai của em có liếm giống anh không? Với đầu lưỡi vào tiểu b.ứ. c của em làm em sướng?"
Nói xong, hắn dùng đầu lưỡi quét lên cánh â. m h.ộ, động tác nhẹ nhưng cũng đủ làm cơ thể cô kích thích đến run rẩy.
Cơ thể cô lúc này thành thật hơn bao giờ hết, cảm giác sung sướng kia lần lượt kéo đến trong nháy mắt.
Lục Minh nhìn cô không nói lời nói thì tiếp tục liếm:
"Điềm Điềm không nói gì, có nghĩa là muốn anh trai liếm tiếp phải không?"
Miệng hắn đối diện với tiểu bức thong thả lên tiếng, sau khi lời nói được thốt ra, hắn lại tiếp tục liếm, động tác lần này mạnh bạo hơn.
Tô Điềm theo bản năng duỗi tay bắt được tóc của hắn, đẩy ra.
Cô không thể nhúc nhích, vì vậy chỉ có thể bất lực mà khóc nấc lên: "Anh trai không được chạm vào Điềm Điềm."
Bộ dáng đáng thương của cô chỉ làm cho thú tính trong người hắn bộc phát dữ dội hơn. Không cho hắn chạm, hắn càng muốn làm.
Dục vọng chiếm hữu của hắn rất mạnh, tưởng tượng đến cảnh chừng ấy năm Điềm Điềm bị người đàn ông khác chạm vào, có khả năng cũng làm những thứ y hệt hắn, mở miệng liếm bức cho Điềm Điềm, dùng ngón tay lẫn gậy th*t cho vào trong cô. Càng nghĩ đến những hình ảnh đó hắn càng điên cuồng liếm láp tiểu bức.
Không gian lúc này thật yên tĩnh, chỉ có tiếng liếm huy*t là vang lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!