Chương 38: Thư phòng

"Vương phi dậy chưa?"

"Chưa dậy."

"Đồ ăn sáng còn nóng không?"

"Để lại một bát cháo hầm trên bếp đi, đến giờ này thì tốt nhất đi chuẩn bị cơm trưa sớm đi."

Ngày mới, trong phòng bếp phủ Định Bắc vương thỉnh thoảng lại có người hỏi "Vương phi dậy chưa

", hỏi từ đầu giờ thìn đến giữa giờ tỵ vẫn là chưa dậy, bọn hạ nhân xôn xao trong lòng. Có người hiểu chuyện, khoanh tay hất cằm ra vẻ cao thâm nói:"Ta thấy cơm trưa cũng không cần chuẩn bị đâu, cứ chờ đến lúc làm cơm tối là vừa."

"Vì sao? Vương phi đi ra ngoài à?"

Người biết chuyện còn muốn úp úp mở mở, nhưng đúng lúc có một vú già biết rõ nguyên nhân bưng một cái sọt đồ ăn ngon lành đi vào phòng bếp, không nhịn được gấp gáp nói tía lia:

"Các ngươi còn không biết à? Đêm qua Khải An Đường gọi nước tới bốn năm lần, chậc chậc, đánh vật đến tận sáng, Vương phi làm sao thức dậy nổi!"

"Há?"

"Còn có chuyện này à?

"Mọi người đều bất giác túm tụm lại một chỗ dỏng tai nghe. Trong phòng bếp có quá nhiều phụ nhân thô tục, ăn to nói lớn, lại lưu manh không biết giữ kẽ, nói những chuyện tế nhị trong phòng này mà mặt không đỏ tim không đập, còn rất hăng hái."Nhà Phúc Quý, con gái bà không phải làm việc ở Khải An Đường à, có đúng là Khải An Đường ầm ĩ như vậy không?"

"Lại chẳng.

Đừng thấy Vương gia nhà chúng ta lạnh mặt cả ngày, chuyện kia cũng giỏi phết đấy. Vương phi mới cưới vào cửa mấy ngày, mà đêm nào cũng lăn lộn, cả viện đều có thể nghe thấy, con gái ta hôm kia trực đêm ở phòng trà nước, nói là cả đêm cũng không được ngủ ngon, chỉ nghe thấy Vương phi nũng nịu khóc hu hu."

"Ta cũng nghe nói vậy, đặc biệt tối hôm qua, đúng là gọi nước khoảng bốn năm lần! Về sau nghe nói là Vương phi khóc bù lu bù loa một lát, tức giận làm loạn lên, bằng không còn tiếp tục làm nữa."

"Vương phi xinh đẹp như tiên trên trời, lại còn mềm mại, nam nhân thấy sao có thể không yêu, ta còn phải nhìn chằm chằm đó. Còn có làn da non mịn như đậu hũ kia, vừa trắng vừa trơn, sợ là véo một cái có thể ra nước, hôm kia ở trong vườn đi dạo, nắng chiếu vào trắng sáng đến lóa cả mắt."

"Ta cũng thấy Vương phi có thể khiến người ta yêu vô cùng, chẳng phải Vương gia nhà chúng ta bình thường ở bên ngoài nói dũng mãnh phi thường đến thế nào, cuối cùng cũng không xuống được khỏi giường mỹ nhân sao."

……

Vú già trong phòng bếp nói đến là say sưa, tiểu nha đầu nghe xong vài câu đều đỏ mặt né tránh, nhưng những lời vú già nói thật ra cũng không phải là khoác lác.

Đêm qua Khải An Đường liên tục gọi nước, tuy Tố Tâm Lục Ngạc đều là cô nương chưa trải sự đời, nhưng cũng cảm thấy dường như điện hạ… hành sự hơi độc ác quá.

Tiểu thư nhà các nàng ban đầu vẫn ổn, nhưng sau đó lại kêu khóc rất to, về sau cũng nức nở nhưng dường như không còn sức mà kêu nữa, tiếng khóc nhỏ đi nhiều.

Lần cuối cùng Tố Tâm đưa nước vào trong, vội vàng nhìn lướt qua chỉ thấy tiểu thư nhà nàng búi tóc lộn xộn, cuộn mình trong chăn, rúc đầu trong lòng điện hạ, đôi mắt hồng hồng nhìn như thỏ con đang tức giận, giọng nói nhỏ xíu khào khào, không biết đang yên ổn nói gì đó, nói xong thì bỗng nhiên lao tới cổ người ta cắn một nhát rất tàn nhẫn.

Tố Tâm sợ tới mức hai chân mềm nhũn, suýt nữa thì quỳ xuống cầu xin thay cho tiểu thư nhà nàng.

Nhưng điện hạ không hề nhăn mày, nhỏ giọng đáp lời: "Ngoan, ngủ đi."

Tuy rằng nghe qua thì không có cảm xúc gì, nhưng đáp lời trong bầu không khí kiều diễm trong phòng lại giống như có ý dỗ dành người khác.

Sau khi dùng xong nước, điện hạ còn muốn bôi thuốc.

Nến đỏ trong phòng yên lặng cháy thêm một khắc mới thấy tắt.

Đợi cho đến khi chỗ nào cũng hoàn toàn yên tĩnh, chân trời đã lộ ra ánh sáng bàng bạc màu xám trắng.

Điện hạ thế mà lại có tinh thần rất tốt, sáng sớm không hề chậm trễ mà đứng dậy luyện kiếm, về phòng còn dùng đồ ăn sáng, sau đó ra khỏi phủ như bình thường. Chỉ có tiểu thư nhà các nàng ngủ rất say, từ giờ thìn đến giữa giờ tỵ, không có chút dấu hiệu nào sẽ tỉnh lại.

Ước chừng ngủ đến trưa, Minh Đàn mới từ từ tỉnh lại, tỉnh một lúc lâu mà hai mắt vẫn đờ đẫn trống rỗng, nửa nằm trên giường, lười không muốn ăn, không hề muốn đứng dậy chút nào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!