Giang Tự uống xong, Minh Đàn cũng uống.
Nàng hơi choáng váng, rõ ràng cũng không phải rượu mạnh nồng đậm gì, nhưng uống vào lại làm nàng cảm thấy hình như mình say rồi. Mặt nàng cũng thực sự đỏ ửng lên, cũng không biết là do uống rượu hợp cẩn hay là vì cái gì khác.
Trong phòng nến đỏ rạng rỡ, sau một lúc lâu hai người không nói gì, Minh Đàn căng thẳng nghĩ, theo như xuân cung đồ xem ở Biệt Ngọc Lâu, rượu cũng uống rồi, có phải nên cởi áo đi ngủ hay không?
Nàng rũ mắt, tay nhỏ từ từ duỗi qua.
Cát phục đỏ thẫm của Giang Tự cũng vô cùng phức tạp, trong ngoài không biết có bao nhiêu lớp, Minh Đàn run run rẩy rẩy cởi một hồi lâu, trên trán đã đổ một lớp mồ hôi mỏng mới gắng gượng cởi được hết lớp áo ngoài.
Thấy nàng còn muốn kiên trì cởi tiếp, không hiểu sao Giang Tự lại nhớ tới lời của Thư Cảnh Nhiên và Chương Hoài Ngọc —— không thể im im, không thể làm cô nương người ta xấu hổ, nhớ phải tìm đề tài nói chuyện.
Vì thế yên lặng thật lâu, hắn bỗng nhiên cứng ngắc hỏi: "Nàng giỏi đàn à?
"Minh Đàn ngừng lại, do dự gật đầu. Hắn lại nói:"Nghe nói ở tiệc thưởng cúc mấy năm trước nàng đã đánh một khúc nhạc tự mình phổ."
Minh Đàn lại gật đầu: "Phu quân muốn nghe ư?
"Giang Tự chưa nghĩ ra nên đáp lại như thế nào thì Minh Đàn đã nghĩ đến, ngay cả chuyện nàng từng đánh khúc nhạc mình tự sáng tác ở tiệc thưởng cúc chàng cũng biết, phu quân của nàng chẳng lẽ đã bị mê hoặc bởi tiếng đàn của nàng ở chùa Đại Tướng Quốc? Tưởng tượng như vậy, Minh Đàn vừa vui mừng vừa căng thẳng hơn. Nàng lùi lại nửa bước, ra vẻ đoan trang hành lễ, thử nói:"Vậy… thiếp thân bất tài, chỉ đành… bêu xấu một chút mà hiến khúc?"
Không ổn.
Vừa nói xong, nàng liền nhớ ra trước kia trong cung yến đêm Nguyên Tiêu, khi Cố Cửu Nhu nói muốn bêu xấu, phu quân nàng đã nói thẳng bảo người ta biến đi đừng có đàn. Một câu của hắn gần như phá tan cung yến, đêm động phòng hoa chúc của nàng chắc sẽ không vì một lời này mà hỏng bét chứ?
Ban đầu Giang Tự cũng chưa nghĩ nhiều, nhưng Minh Đàn nói xong thì bỗng nhiên thay đổi sắc mặt, lúc này hắn mới nhớ tới, cung yến đêm Nguyên Tiêu năm ngoái hình như mình nói cái gì đó với vị tiểu thư muốn bêu xấu của phủ Thừa Ân hầu.
Mà đúng là vì "hắn nói cái gì đó
"mà vị phu nhân này của hắn mới có thành kiến sâu nặng với hắn như vậy, khi đến Thính Vũ Lâu với bạn còn nói hắn là kẻ thô lỗ ngông cuồng, tục tằn vô lễ. Minh Đàn cẩn thận ngước mắt nhìn trộm, đúng lúc nhìn thấy đôi mắt hiếm khi nhiễm chút cảm xúc của Giang Tự. Hắn trầm ngâm một lát, đột nhiên nói:"Không xấu, bổn vương chỉ cảm thấy, vợ mình rất đẹp."
—— đây cũng là Thư Cảnh Nhiên và Chương Hoài Ngọc dạy hắn, khen nàng.
Minh Đàn thộn mặt.
Vừa xong phu quân khen nàng đẹp phải không?
Chưa kịp phản ứng, nàng bỗng cảm giác mình bị bế ngang lên. Đợi tỉnh ra thì người đã nằm trên giường. Áo cưới nàng cởi mãi không xong cũng rơi từng cái từng cái xuống đất trước khi nến đỏ tắt…
Trái tim nhỏ bé của Minh Đàn lại bắt đầu đập thình thịch thình thịch, tay nàng quy củ khoanh trên bụng nhỏ, có thể cảm giác được một người cao lớn nằm xuống bên cạnh nàng, thoang thoảng mùi rượu và đàn hương.
Nhưng, cũng không có những động tác tiếp theo như trong xuân cung đồ.
Minh Đàn bình tĩnh lại, đầu nhỏ nghiêng nghiêng, nhìn về phía nam nhân nằm bên cạnh nàng, thanh âm cũng nho nhỏ: "Phu quân?"
"Ừ."
Vẫn chưa ngủ.
Chàng không định làm cái gì à?
Đương nhiên Minh Đàn cũng ngượng không dám hỏi thẳng ra, chỉ có thể nghĩ trong lòng. Tròn mắt im lặng một lúc lâu, tay nàng không yên ổn dịch dịch từng ly từng tí về phía Giang Tự, nghĩ thầm, không làm gì thì chắc nắm tay cũng được nhỉ.
Đầu tiên khi nàng mới chạm vào, bàn tay to kia không có phản ứng gì, còn lành lạnh. Đợi đến khi nàng nắm lấy, nhẹ nhàng nhéo nhéo, bàn tay to ấy mới chậm rãi nắm lấy ngón tay nhỏ xinh của nàng, đặt bên người mình.
Minh Đàn vô thức nhếch khóe môi.
Ngoài phòng ánh trăng như nước, mơ hồ có thể thấy được ánh đèn lồng đo đỏ mơ màng, Minh Đàn không ngủ được, bỗng nhiên lại thì thầm hỏi: "Phu quân, bệ hạ tứ hôn, là chàng tự nguyện đúng không?"
Giang Tự nhắm mắt nói "Ừ".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!