Chương 16: Thánh chỉ

—— Chỉ cần không phải tứ tiểu thư Minh gia, nữ tử khác, bổn vương sẽ vì ngươi mà cố gắng thử một lần.

Những lời này quanh quẩn ở bên tai Thẩm Ngọc, rõ ràng từng chữ đều dễ hiểu, nhưng xếp cạnh nhau lại khiến cho người ta không thể hiểu nổi: "Vì, vì sao?"

Đầu hắn đơ ra, sau một lúc lâu vẫn chưa tỉnh: "Vương gia, vì sao không thể là tứ tiểu thư Minh gia, là bởi vì dòng dõi sao?"

Giang Tự nhìn thẳng hắn, ánh mắt lạnh nhạt: "Bổn vương không cần kiểu cấp dưới suốt ngày bị trói buộc bởi tư tình nhi nữ."

Sao… Như thế nào là suốt ngày bị trói buộc bởi tư tình nhi nữ?

"Ngươi chỉ vì muốn gặp nàng đã có thể nói dối bổn vương. Bổn vương làm sao biết ngày sau ngươi sẽ không vì nàng mà rút kiếm đâm bổn vương.

"Thẩm Ngọc ngẩn ra, Vương gia đã biết hôm trước hắn đi chùa Linh Miểu gặp Đàn biểu muội? Việc nói dối đêm khuya mới có thể vào thành vì muốn gặp Đàn biểu muội là hắn không đúng, nhưng làm sao Đàn biểu muội có thể yêu cầu hắn rút kiếm chống lại Vương gia chứ? Hắn muốn biện giải thêm nhưng Giang Tự đã hạ lệnh đuổi khách:"Đi ra ngoài."

"Thuộc hạ ——"

"Thẩm tiểu tướng quân, mời.

"Ám vệ không biết từ đâu lặng yên đi ra, lấy vỏ kiếm ngăn cản Thẩm Ngọc còn đang muốn tiến lên giải thích. Khi Thẩm Ngọc trở lại phủ Tĩnh An hầu thì đã qua giờ ăn tối, Thẩm Họa làm riêng điểm tâm qua tìm hắn, thấy hắn ở trong sân luyện võ đến nỗi khóe mắt đỏ cả lên, trong lòng nàng sáng tỏ vài phần."Ca."

Thẩm Ngọc nhìn nàng một cái, chiêu thức mới ra được một nửa đã xoay người thu kiếm, thở phì phò đi đến bên đình hóng gió: "A Họa, sao muội lại tới đây."

Thẩm Họa mở hộp đồ ăn ra nhẹ giọng nói: "Nghe nha hoàn nói hôm nay ca ca gặp gỡ tam muội muội ở vườn hoa phía đông.

"Thẩm Ngọc gật đầu, ngồi xuống. Thẩm Họa cũng ngồi xuống theo:"Nàng ta có khuyến khích ca làm cái gì không?"

Thẩm Ngọc nghĩ nghĩ: "Cũng không tính là khuyến khích.

"Thẩm Họa vốn muốn nói, Minh Sở ương ngạnh quái đản, tâm tư cũng không trong sáng tốt bụng gì, sau này chớ nói chuyện nhiều. Nhưng nhìn vẻ mặt ca ca nàng, lúc này chắc cũng không có lòng nào nghe nàng nói chuyện đó. Vì thế nàng bắt đầu quay sang hỏi chuyện khác:"Hôm trước muội ngẫu nhiên nghe nói, Thái hậu và bệ hạ mấy ngày gần đây đều triệu Hầu gia vào cung nói chuyện, có vẻ như muốn cố ý chỉ hôn cho Hầu phủ."

"Muội nghe được từ đâu?

"Thẩm Ngọc ngây ngẩn cả người. Thẩm Họa tránh không đáp, chỉ nói:"Ca ca không thể thích tứ muội muội."

Hôm nay Thẩm Ngọc chịu đả kích không nhỏ ở Vương phủ, giờ lại nghe muội muội ruột nói như vậy, hắn không chịu nổi, đột nhiên đứng dậy nói: "Vì sao một người hai người đều không cho ta thích nàng, ta ——"

"Ca!"

Thẩm Họa đứng lên theo, ngắt lời nói, "Chẳng lẽ huynh thực sự không hiểu vì sao sao?"

Thẩm Ngọc tức đỏ cả mắt, quay đầu đi không thèm nhìn nàng.

"Ca, ca mới gặp tứ muội muội vài lần thôi đúng không? Suy cho cùng chắc cũng chỉ hơi thích thôi. Muội chung sống với nàng trong phủ nửa năm, tính nết tâm tư nàng muội hiểu, ca hoàn toàn không thể kiểm soát được. Ca ca muốn cưới một vị thê tử hiền huệ sẽ ở phía sau ca giúp gây dựng lại Thẩm gia, chứ không phải muốn cưới một vị tổ tông chỉ biết tiêu tiền để về nhà cung phụng!"Hơn nữa, tuy muội không hiểu chuyện triều chính, nhưng gần đây cũng cảm nhận được hôn sự của tứ muội muội chỉ sợ cả Hầu gia lẫn phu nhân đều không thể làm chủ được, đây không phải hôn sự của nàng, mà là hôn sự của phủ Tĩnh An hầu, ca ca dù sao cũng là người làm tướng, chẳng lẽ không hề phát hiện ra sao?"

"Bỏ qua chuyện này chưa đề cập tới, nếu là đôi bên cùng có tình cảm ca ca có thể thử tranh giành, nhưng người ta đã nói rõ không có tình cảm với ca, ca ca cần gì phải vội vàng đâm đầu vào bụi rậm?"

Thẩm Ngọc:

"Đủ rồi! Không cần nói nữa!"

Thẩm Họa: "Không đủ!"

"Ở trong mấy gia tộc ở Thượng Kinh đều là chiến trường không đổ máu, chỉ riêng với việc hai huynh muội ta sống nhờ phủ Tĩnh An hầu, ca đã không nên có bất kỳ tâm tư gì với tiểu thư Minh gia rồi! Lui một vạn bước mà nói, nếu ca ca thuận lợi cưới tứ muội muội, ca có nghĩ tới hay không chuyện muội và tứ muội muội sẽ bị người ta phê bình ở sau lưng như thế nào?"

Nói đến đây, Thẩm Họa cười lạnh, bắt chước nói từng câu từng chữ: "Hai huynh muội này sống nhờ Hầu phủ, rõ ràng là có động cơ không trong sáng, muốn leo lên cành cao, huynh trưởng cưới đích nữ Hầu phủ, chắc chắn muội muội cũng không phải cái thứ gì tốt, chỉ chờ thấy người sang bắt quàng làm họ thôi!"

"Gả cho biểu huynh họ hàng xa sống nhờ trong phủ nhà mình, có lẽ đã sớm âm thầm tư thông làm chuyện gì đáng xấu hổ rồi, vị hôn phu trước của tiểu thư Minh gia này không phải cũng dan díu với biểu muội nhà mình hay sao? Thật là không biết xấu hổ!"

Những điều Thẩm Họa nói, từ trước đến nay Thẩm Ngọc chưa từng nghĩ tới.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!