Chương 120: Ngoại truyện: Phong cảnh không đổi, năm tháng không phai (Hoàn toàn văn)

"Cây trâm này rất đẹp nhưng không hợp chút nào với xiêm y của ta, ca ca không để tâm chọn cho ta!

"Tháng ba đầu xuân, trong Quỳnh Hoa Viện phủ Định Bắc vương, tiểu quận chúa nhíu mày, trong giọng nói lanh lảnh lại lộ ra cảm xúc không vui. Thị nữ hầu hạ một bên nói:"Sao Thế tử lại không để tâm với quận chúa chứ, từ trên xuống dưới trong phủ ai chẳng biết Thế tử thương quận chúa nhất, xiêm y này không hợp thì đổi bộ khác, hoặc là… Nô tỳ đi mời Lục Ngạc cô cô tới đây chọn cho người nhé?

Ánh mắt của Lục Ngạc cô cô là độc đáo nhất."

"Lục Ngạc cô cô không đi cùng mẫu thân đến Vụ Ẩn Sơn à?"

Thị nữ lắc đầu đáp: "Vương gia và Vương phi đến Vụ Ẩn Sơn nhưng không mang theo ai cả, Tố Tâm cô cô cũng ở trong phủ đó."

Tiểu quận chúa nghe vậy càng không vui: "Phụ vương mẫu phi lúc nào cũng thế, hai người lén đi ra ngoài chơi đều không đưa ta đi, hừ!"

Cái này thì thị nữ cũng không biết dỗ thế nào, cũng may ngoài cửa vang lên tiếng gõ nhè nhẹ, ngay sau đó là một giọng thiếu niên ôn hòa: "Khấu Khấu."

"Ca ca?" Tiểu quận chúa nghe tiếng, lập tức hào hứng hơn hẳn, nàng bước nhanh ra ngoài, đến khi mở cửa, ngửa đầu lên đối mặt với gương mặt tuấn mỹ vô song kia, khuôn mặt nhỏ lại phồng lên nói, "Hừ, ca ca còn nhớ có người muội muội này hả!"

Giang Định xoa xoa đầu nàng, trong giọng nói có chút bất đắc dĩ khó phát hiện: "Ai lại chọc giận khiến tiểu quận chúa nhà chúng ta không vui thế?"

"Ngoại trừ ca ca thì còn có ai nữa!"

"Huynh?

"Tiểu quận chúa vội vàng kể chuyện hắn tặng xiêm y và trâm cài không hợp nhau ra, còn thêm mắm dặm muối một chút. Hóa ra là vậy, Giang Định thở hắt ra rồi mặt không đổi sắc an ủi:"Đều là do huynh trưởng không suy nghĩ chu đáo, mấy ngày nữa có đồ Giang Nam cống nạp, nơi đó có vải may quần áo mới lạ, vi huynh sẽ lấy hết về cho Khấu Khấu được không?"

"Nói thế còn nghe được!"

Sắc mặt của tiểu quận chúa sáng lên một chút, nhưng nghĩ đến phụ vương mẫu phi thảnh thơi đi chơi, nàng lại nhăn mặt, kéo kéo vạt áo của huynh trưởng vừa đi ra ngoài vừa tức giận trách: "Phụ vương mẫu phi sao lúc nào cũng lén đi chơi, không đưa ca ca đi thì thôi, sao đến muội cũng không mang theo, là vì Khấu Khấu không đáng yêu sao?"

"Ai bảo thế, đương nhiên Khấu Khấu là cô bé đáng yêu nhất trên đời này. Đúng rồi, hôm nay Thái tử có buổi kiểm tra cưỡi ngựa bắn cung ở Nam Giao, vi huynh đưa muội đi xem nhé, Thánh thượng và Hoàng hậu nương nương cũng sẽ đi xem."

"Ặc, muội đã đồng ý với Thái tử ca ca sẽ đi xem huynh ấy cưỡi ngựa bắn cung!" Tiểu quận chúa vỗ bốp vào đầu một cái, lúc này mới nhớ ra hứa hẹn của mình,

"Còn cả Hoàng nương nương nữa, hôm qua Hoàng nương nương phái người tặng muội một chậu cây hoa xấu hổ, đáng yêu lắm đó! Muội nên đến cảm tạ trước mặt Hoàng nương nương mới phải, chúng ta đi nhanh thôi ca ca… Khoan đã, muội còn phải thay quần áo." Nói rồi nàng vội vàng xoay người chạy nhanh như chớp về phòng mình.

Không lâu sau, tiểu quận chúa đã thay ra một bộ trang phục cưỡi ngựa bắn cung màu sắc tươi đẹp, tóc cũng buộc cao cao, thân mình bé nhỏ thẳng tắp, so với bộ váy lụa hồng mềm mại lúc nãy thì có vẻ khỏe khoắn hơn hẳn.

"Ca ca, Khấu Khấu xinh không?

"Tiểu quận chúa nắm vạt áo xòe xòe quay quay khoe khoang. Giang Định gật đầu:"Khấu Khấu mặc gì cũng xinh.

"Muội muội bảo bối này của hắn tuy tuổi còn nhỏ nhưng lại học được mười phần mười phong cách của mẫu phi. Bất kể là cưỡi ngựa, bắn cung, hay đá cầu, biết hay không tính sau, quan trọng là quần áo trang điểm phải hợp thời đúng lúc. Tiểu quận chúa vừa lòng, đôi mắt cong cong, mỉm cười để lộ hàm răng đều tăm tắp như hạt gạo, bước chân cũng rất nhẹ nhàng. Nhưng mà mới đi được vài bước, tiểu quận chúa lại ngẩng đầu nghi hoặc hỏi:"Ca ca, Khấu Khấu là cô bé đáng yêu nhất, tại sao phụ vương mẫu phi không đưa muội ra ngoài cùng chứ?"

Hiển nhiên Giang Định không ngờ trí nhớ của cô bé bảy tám tuổi lại tốt thế, đã tránh xa chủ đề này rồi mà vẫn vòng về được, hắn khựng lại một lát, từ tốn giải thích: "Phụ vương và mẫu phi đi Vụ Ẩn Sơn ngâm suối nước nóng, Khấu Khấu tuổi còn nhỏ nên không ngâm được."

"Chỉ có người lớn mới có thể ngâm suối nước nóng sao?"

"Ừ."

"Thế sao Thái tử ca ca còn chưa cập quan, cũng không phải người lớn, sao Thái tử ca ca lại có thể ngâm?"

"Thái tử hắn —" Giang Định đang muốn đáp lại câu hỏi của nàng, nhưng bỗng nhận ra có gì đó sai sai, "Sao Khấu Khấu biết Thái tử đã ngâm suối nước nóng?"

"Muội đã thấy đó, ở Đông Cung ý, người của Thái tử ca ca còn trắng hơn cả muội, chắc chắn huynh ấy giữ công thức bí mật bảo dưỡng nhan sắc của thái y mà không nói cho muội biết!" Nói đến đây, tiểu quận chúa bĩu môi, còn rất chi là bất mãn.

"…… Muội nhìn lén?"

Giang Định gian nan hỏi.

"Không có nhìn lén, là trùng hợp bắt gặp! Thái Tử ca ca còn nói, nếu muội muốn ngâm suối nước nóng có thể đến Đông Cung lúc nào cũng được ~"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!