Chương 1: Hầu phủ

Trời rét căm căm, tuyết rơi tựa lông ngỗng bao trùm thành Thượng Kinh, gió lạnh đêm đông quét qua xoay tròn đèn lồng trên gác mái hành lang. Đã vào canh năm, chân trời ánh lên một mảng bàng bạc.

Trong Chiếu Thuỷ Viện ở phủ Tĩnh An hầu, tuyết đọng trên đầu cành lục mai rơi xuống lộp độp.

Tiếng mõ gọi người tỉnh mộng đã đi xa, vú già nha hoàn trong phủ bước chân dồn dập, rì rầm nói chuyện trong bóng đêm yên tĩnh.

Chỉ chốc lát sau, ngoài cửa chính của viện vang lên tiếng gõ "cốc cốc", có người nhẹ giọng gọi: "Tiểu tiểu thư."

Là Trương ma ma, người hầu bên chỗ Hầu phu nhân.

Tố Tâm bày biện đồ ăn sáng, thấy Minh Đàn ngồi yên không lên tiếng liền nháy mắt với Lục Ngạc đứng sau nàng.

Lục Ngạc hiểu ý, buông lược chải đầu trong tay, bước nhẹ ra gian ngoài đón người.

Chắc là nha đầu canh gác đã mở cửa, khi Lục Ngạc đến gian tiếp khách bên ngoài thì Trương ma ma đã đưa một hàng bà tử và tiểu nha đầu của Cẩm Tú Phường nối đuôi nhau mà vào.

Cách ánh nến mờ ảo, nha hoàn nhị đẳng phủ Tĩnh An hầu nhún người hành lễ khiến một hàng váy xanh nhạt hạ xuống nhịp nhàng như làn sóng bên cửa.

"Trương ma ma.

"Lục Ngạc lanh lợi cười khanh khách chào hỏi. Trương ma ma chớp mắt, vội duỗi tay đỡ nàng rồi nhìn nhìn qua bình phong kia. Bà cũng hiểu, Lục Ngạc tiếp bà có nghĩa là tiểu tiểu thư sẽ không ra ngoài. Bà cũng tính là quen thân với Lục Ngạc, hàn huyên mấy câu liền dẫn bà tử Cẩm Tú Phường tiến lên giới thiệu xiêm y đồ trang sức mới đặt làm cho dịp vào cung dự tiệc sắp tới."…… Tấm da lông Hầu phu nhân đưa tới sáng bóng láng mịn lại trắng tinh không tì vết, chính là loại hàng thượng đẳng khó tìm, nghe nói là vật ngự tứ trong đợt săn mùa thu, không làm được thành đồ đẹp là tội lớn.

Việc này khiến chưởng quầy nhà ta lo đến rầu cả người!"

"Nghĩ tới nghĩ lui, chưởng quầy nhà ta vẫn tự mình đi mời Trương nương tử tới làm. Lục Ngạc cô nương cũng biết, sau khi gả chồng, bình thường Trương nương tử không động vào kim chỉ nữa, vì mời nàng làm việc mà chưởng quầy tốn rất nhiều công sức. Cô nương nhìn xem, đường kim mũi chỉ này, hình thêu này."

Một bên bà tử Cẩm Tú Phường giới thiệu, một bên tiểu nha hoàn đứng sau đưa áo choàng lông cáo bạc ra trước mặt Lục Ngạc để nàng kiểm tra.

Lục Ngạc sáp lại cẩn thận đánh giá một lát, trong mắt ánh lên vẻ tán thưởng: "Thêu kín mặt, lụa bạc đính vào cũng rất chuẩn, không làm hỏng tấm da này."

Nàng kiểm tra kỹ từ trong ra ngoài, xác nhận không có lỗi mới vừa lòng nói: "Cung yến tổ chức đột ngột, phải chong đèn may thêu gấp gáp mà cũng tinh xảo thế này, chưởng quầy các ngươi có tâm."

Bà tử vội cười khiêm tốn, rốt cuộc cũng yên tâm.

Lục Ngạc cô nương hầu hạ tiểu tổ tông Minh Đàn – con gái út do vợ cả Tĩnh An hầu sinh. Từ nhỏ nàng ấy là kim tôn ngọc quý nhận ngàn vạn yêu chiều, đã thấy nhiều thứ tốt, bắt bẻ vô cùng, đồ vật bình thường rất khó có thể được người hầu của nàng là Lục Ngạc chấp nhận.

Tiểu tổ tông này có ơn với chưởng quầy nhà bọn họ, hôm nay trời còn chưa sáng chưởng quầy đã bảo bà đi đưa xiêm y cho phủ Tĩnh An hầu, còn dặn bà phải tự mình đi chỗ tiểu tiểu thư một chuyến.

Được một câu "có tâm" của Lục Ngạc, cuối cùng bà cũng có thể trở về báo cáo hoàn thành công việc, ngủ một giấc an ổn.

Bên Chiếu Thủy Viện, Lục Ngạc nhận y phục, nhét cho người ta túi tiền nặng trịch, khách sáo tiễn một đoàn người Trương ma ma ra cửa thùy hoa.

Bên phía Phong Hà Viện, một đoàn bà tử nha hoàn khác đưa xiêm y đồ trang sức tới muộn, vừa mới đi vào nhà chính.

Hoàng ma ma, cũng là người hầu bên cạnh Hầu phu nhân, cười hành lễ với biểu cô nương sống nhờ ở Hầu phủ – Thẩm Họa rồi giới thiệu xiêm y trang sức.

Thẩm Họa nghe, quét mắt nhìn gấm vóc hoa phục, đá quý trâm thoa, cuối cùng dịu dàng nhún người, nhẹ giọng nói: "Làm phiền Hoàng ma ma đi một chuyến, A Họa cảm tạ phu nhân.

"Ngay sau đó nháy mắt với tỳ nữ bên cạnh mình. Tỳ nữ hiểu ý, bước nhỏ tiến lên, nhét cho Hoàng ma ma một túi tiền được thêu tinh xảo. Túi tiền tinh xảo, bên trong lại không có nhiều. Ra khỏi Phong Hà Viện, Hoàng ma ma liền thò tay vào ống tay áo ước lượng tiền thưởng ít nhiều ra sao. Bà cũng không để bụng chút thưởng bé tí tẹo này, chẳng qua vừa đúng gặp phải đoàn người Trương ma ma từ Chiếu Thủy Viện ra, mà bà lại không hợp Trương ma ma mấy."Đã nghe nói từ lâu là đi sang chỗ tiểu tiểu thư làm việc sẽ được nhiều tiền thưởng, hoá ra là thật. Hôm nào muội ra ngoài là có thể đi mua phấn mặt mình thích ở Lãm Thúy Các hôm nọ rồi.

"Phía sau Trương ma ma, một tiểu nha hoàn mặt tròn vừa mới được thăng chức lên nha hoàn nhị đẳng, lần đầu đến Chiếu Thủy Viện đang nói chuyện với đồng bạn bên cạnh. Nha hoàn dáng người cao ráo đi sau Hoàng ma ma nghe xong, không nhịn được cười nhạt:"Chỉ là phần thưởng tầm thường thôi, lúc ngươi đi mua phấn mặt cũng đừng nói là người Hầu phủ chúng ta, không lại làm người khác cho rằng người ở phủ Tĩnh An hầu đều quê mùa thiếu hiểu biết như vậy.

"Tiểu nha đầu mặt tròn được thăng từ tam đẳng lên nhị đẳng chỉ trong vòng nửa năm ngắn ngủi, khả năng đấu võ mồm cũng không phải dạng vừa. Nàng ta vội tỏ ra kinh ngạc:"Thưởng như vậy mà cũng tầm thường, chẳng lẽ tiền thưởng biểu cô nương cho có thể mua luôn cả gian cửa hàng son phấn à?"

"Ngươi!"

"Thôi, đừng chấp nàng ta." Có người giữ chặt nha đầu dáng cao, "Chúng ta đều là người trong viện phu nhân, ra ngoài làm việc chỉ mong công việc suôn sẻ là được, cái khác quan trọng gì đâu."

Dáng cao được khuyên hạ hoả, từ lời này lại nghĩ đến chỗ mấu chốt, không còn tức nữa mà cười: "Đúng vậy, đi làm chẳng phải là muốn thuận lợi xong việc sao, trên dưới cả nhà này, sợ là cũng không có chỗ nào thuận lợi hơn so với đi làm việc ở chỗ biểu cô nương.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!