Khán giả phòng livestream nhất thời còn chưa kịp phản ứng, đồng loạt b*n r* làn đạn cười nắc nẻ:
[ Cười xỉu, anh Thường hợp cảnh ghê á! Còi xe cảnh sát phát tận nơi luôn, hay quá thì thu âm sẵn đúng không? ]
Nhưng ba giây sau, anh Thường đưa điện thoại quét một vòng trước mặt, một chiếc xe cảnh sát màu trắng đang đỗ ven đường, đèn nhấp nháy đỏ xanh đan xen. Mấy bóng người mặc sắc phục đang rảo bước nhanh về phía họ.
[ Ủa gì dạ??? Thiệt có người báo cảnh sát luôn rồi hả??? ]
Anh Thường liếc thấy những dòng bình luận này cũng sững người, quay đầu nhìn mấy người bạn đi cùng, ai nấy đều chớp chớp mắt mơ màng, mặt mũi khó hiểu, vội xua tay: "Không phải tôi nha, tôi không báo cảnh sát đâu!"
Hắn quay lại màn hình, làm mặt ngạc nhiên, rồi nhìn về phía thiếu niên đang thong dong ngồi trên ghế ăn kẹo đường triệu hồi quỷ, cười hì hì: "Anh em, đừng căng nha. Chắc là có ông anh nhiệt tình nào đó trong phòng livestream báo hộ. Mà nếu cậu không lừa đảo thật thì cũng đâu cần lo gì, đúng không?"
Mạc Cảnh Đồng đứng một bên nhìn anh Thường, lại nhìn sang Dung Kính, giữa hai lông mày nhíu lại rõ rệt.
Nhưng người trong cuộc, Dung Kính, lại tỏ ra vô cùng bình thản. Đối mặt với màn châm chọc của anh Thường, cậu thậm chí còn có tâm trạng nhấm nháp thêm một viên kẹo đường.
Cậu cười tủm tỉm, đáp: "Anh nói đúng. Tôi không lừa người, nên cũng chẳng có gì phải lo."
Chưa đầy mấy giây sau, mấy cảnh sát mặc đồng phục đã tới trước quán.
Người dẫn đầu trông khá quen. Dung Kính nhìn kỹ một lúc mới nhớ ra…lần trước khi truy bắt Trương Phụ, chính anh ta và Viên Tư Vũ đã giả l*m t*nh nhân đến quán cậu để bảo vệ Liễu Liễu.
Họ Hồ thì phải?
Vị cảnh sát trẻ rõ ràng cũng nhận ra ánh mắt của Dung Kính, đang định chào hỏi thì có một bóng người bất ngờ chen vào giữa. Mái tóc vàng chóe của anh Thường loáng qua, rồi hắn lập tức đứng chắn ngay trước mặt cảnh sát họ Hồ, còn vươn tay bắt lấy cánh tay người ta, cười lấy lòng: "Anh cảnh sát, xin lỗi nha, lại làm phiền các anh rồi."
Cảnh sát họ Hồ nhướng mày.
Anh Thường thì vẫn chưa nhận ra có gì sai sai, tiếp tục nói: "Chủ yếu là do cậu em này gạt người hơi quá đáng, khán giả trong phòng livestream của tôi nhìn không nổi nên mới báo cảnh sát thôi."
"Gạt người?"
"À à, chắc các anh chỉ mới nhận được báo án mà chưa rõ chuyện gì xảy ra đúng không? Chuyện là vầy… Cậu này mở quán xem bói ở đây, tôi thấy cậu ta giống kẻ lừa đảo nên cá cược thử xem. Giờ đến hạn cá cược rồi, mà cậu ấy xem không linh, thế là có người tốt bụng trong phòng livestream báo cảnh sát thôi."
Có gần cả trăm ngàn người xem ủng hộ phía sau, Thường ca càng nói càng hăng, còn bổ sung vài câu:
"Nhưng tôi thấy cậu này cũng còn nhỏ, chắc chưa đến hai mươi? Có khi hoàn cảnh khó khăn quá, lỡ sa chân thôi. Nếu các anh có thể xử lý nhẹ nhàng một chút thì tốt, cũng không cần nghiêm khắc quá. Dù gì… còn trẻ, tương lai còn dài mà."
Cảnh sát họ Hồ quay sang nhìn Dung Kính.
Dung Kính đáp lại bằng ánh mắt vô tội, vẻ mặt "tôi là người lương thiện".
Thật lòng mà nói, sau khi nghe xong những lời vừa rồi của anh Thường, trong lòng Dung Kính cũng phải sửng sốt cực độ…
Lúc trước khi anh Thường đến tìm cậu đánh cược, cái ý đồ không mấy tốt kia rõ ràng như một ly nước đầy tràn … chỉ cần không cẩn thận là lập tức trào ra.
Ấy vậy mà lúc này, đối mặt với cảnh sát, hắn lại tỏ ra vô cùng rộng lượng và bao dung, thậm chí còn đứng ra "khuyên can" đừng xử lý quá nghiêm khắc.
…Còn đứng ra chỉ đạo cảnh sát, đúng là diễn hăng quá.
Cảnh sát họ Hồ hiển nhiên cũng nhìn ra được biểu cảm bình thản đến mức giả trân của Dung Kính. Anh khẽ nhếch môi, cười như không cười, gật đầu phụ họa anh Thường: "Anh nói cũng có lý."
Không để anh Thường kịp nở nụ cười mãn nguyện vì được công nhận, cảnh sát họ Hồ lập tức hỏi tiếp: "Anh vừa nói hai người có đánh cược, vậy cụ thể là cược chuyện gì?"
Anh Thường vội vàng đáp: "Cậu ta nói trong vòng bảy ngày sự nghiệp của tôi sẽ gặp trục trặc."
Cảnh sát họ Hồ nhướng mày: "Chỉ là gặp trục trặc thôi à?"
Anh Thường hơi sững người, không hiểu sao lại cảm thấy ánh mắt và câu hỏi của vị cảnh sát này có gì đó sâu xa khó đoán, nhưng hắn cũng không nghĩ nhiều, cười ha hả: "Thì… nói đúng hơn thì theo lời cậu ta là sự nghiệp của tôi sẽ tụt dốc không phanh!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!