Giọng thiếu niên át đi tiếng mưa rơi xào xạc, không ngừng văng vẳng bên tai Liễu Liễu, vô cớ tạo nên một bầu không khí rợn người.
Đặc biệt là khi ánh mắt cô lướt qua xung quanh, nhìn thấy những cột đèn đường mờ nhạt liên tục chập chờn vì chập điện..... Quả thực là bối cảnh kinh điển của một vụ án giết người trong đêm mưa của phim ảnh.
Liễu Liễu nuốt nước bọt, cắn môi, không biết có nên tiếp tục đi tới hay không.
Tiến về phía trước, lời nhắc nhở của thiếu niên giống như một lời nguyền.
Không tiến về phía trước, phẩm đức giúp người làm niềm vui được dạy dỗ từ nhỏ vẫn luôn giam cầm.
Ngay lúc cô đang vô cùng chần chừ, cửa sổ tầng hai của một tòa nhà bên cạnh được người ta mở ra, có tiếng nói khàn khàn vọng xuống: "Các cô cậu đứng đó làm gì? Xe hỏng rồi sao? Có cần giúp đỡ không?"
Mắt Liễu Liễu đột nhiên sáng lên, cô vội vàng vẫy tay: "Chú ơi, ở đây có người đi xe đạp điện bị ngã chân, chú có thể xuống giúp một tay không ạ?"
"Chờ chút."
"Vâng."
Liễu Liễu lau vội khuôn mặt bị nước mưa làm bết, mặc kệ đối phương có nghe hay nhìn thấy không, cô hô lên một câu "Cậu chờ một chút, tôi đi tìm người đến giúp" rồi không đi tiếp nữa.
Không lâu sau, tiếng giày dẫm lên nước mưa "đạp đạp" vang lên. Liễu Liễu quay đầu nhìn qua, thấy một bóng dáng cường tráng.
Người đó toàn thân được che kín trong áo mưa, đầu đội mũ, cổ áo áo mưa kéo lên đến cằm trở lên, che khuất nửa khuôn mặt, không nhìn rõ diện mạo và biểu cảm.
Người đàn ông bước tới, vóc dáng gần 1 mét 8 tạo ra một cảm giác áp lực cực mạnh.
Liễu Liễu bản năng cảm thấy không ổn. Cũng đúng lúc này, trên trời lóe lên một tia sét, tia chớp bạc trắng vô cùng thô lớn, như một lưỡi kiếm xé toạc màn đêm u ám mịt mờ, chiếu sáng ngắn ngủi mặt đất dưới chân, và cũng chiếu sáng một mảnh khăn lông đang bị người đàn ông nắm chặt trong tay.
Khăn lông?
Liễu Liễu còn chưa kịp suy nghĩ kỹ, đối phương đã bước những bước dài hơn tiến tới.
Lại một tia sét nữa lóe lên.
Toàn bộ trời đất đều được chiếu sáng vô cùng rực rỡ. Khóe mắt Liễu Liễu lướt thấy bóng dáng co ro ở đằng xa đang từ dưới đất bò dậy, còn người đàn ông bên cạnh hơi ngẩng đầu lên, để lộ một đôi mắt còn lạnh lẽo hơn rắn và khóe miệng nhếch lên một độ cong rất nhỏ.
Tim Liễu Liễu đột nhiên đập thình thịch.
Không, không ổn.
Giác quan thứ sáu giống như báo động "tít tít tít" vang lên. Tim cô bắt đầu đập cực nhanh, cảm giác bất an theo khoảng cách rút ngắn mà điên cuồng gào thét. Hai chân Liễu Liễu phản ứng nhanh hơn cả não bộ, không chút do dự cất bước chạy về phía chiếc xe ba bánh của mình.
Người đàn ông dường như không ngờ hành động đột ngột của Liễu Liễu, bị bất ngờ một chút rồi hoàn hồn, đột nhiên sải bước đuổi theo.
Khoảng cách giữa hai người vốn không xa, người đàn ông lại cao lớn chân dài, hai ba bước đã rút ngắn khoảng cách với Liễu Liễu.
Nước mưa đánh vào người Liễu Liễu, từ cổ áo áo mưa chảy vào ngực, làm ướt quần áo. Rõ ràng lạnh buốt vô cùng, nhưng máu toàn thân cô lại như bị đốt cháy, điên cuồng nóng bỏng, xộc thẳng l*n đ*nh đầu.
Chạy, mau chạy đi!
Ý niệm duy nhất chiếm lấy đầu óc Liễu Liễu. Cô đạp chân ga, nhanh chóng quay người lên xe, chìa khóa xe vừa vặn, tay lái vừa vặn, chiếc xe điện ba bánh không cần lấy đà liền phóng đi với tốc độ nhanh nhất.
Chiếc xe ba bánh trong màn mưa quả thực giống như một siêu xe theo đuổi tốc độ cực hạn, bọt nước từ lốp xe văng tung tóe, tiếng tim đập bên tai như gầm rít vang vọng.
Liễu Liễu kìm nén cảm giác hoảng sợ và trái tim đang đập điên cuồng, ánh mắt không tự chủ liếc vào gương chiếu hậu.
Trong màn mưa dày đặc, cái bóng người đuổi theo chiếc xe của cô sau mấy chục giây dường như cuối cùng cũng nhận ra kế hoạch thất bại, chậm rãi dừng bước, đứng tại chỗ nhìn về phía này.
Cách màn mưa dày đặc, Liễu Liễu dường như lại nhìn thấy đôi mắt lạnh lẽo đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!