Ban đêm, nghĩa địa càng thêm vẻ nặng nề và đáng sợ. Gió thổi tung những chiếc lá khô, lùa vào cổng lớn. Mấy thiếu niên đeo ba lô nấp sau gốc cây, rướn cổ nhìn về phía phòng bảo vệ. Màn hình TV nhấp nháy, còn ông bảo vệ béo ú thì gác chân lên bàn, ngáy ngủ vang dội khắp nơi.
Thằng cầm đầu ra hiệu, thì thầm: "Nhân lúc lão ta ngủ, chúng ta nhanh chóng trèo tường vào thôi."
Mấy hôm trước bọn họ đấu bóng với đám con trai lớp 2, cược là ai thua thì phải ngủ lại nghĩa địa Nam Thành. Thật không may, bọn họ là những kẻ thua cuộc. Mấy thiếu niên nhanh nhẹn trèo qua cổng sắt, len lỏi đến góc Tây Bắc của nghĩa địa.
Nơi này là một khoảng đất trống trải rất thích hợp để dựng lều trại, hơn nữa vị trí khá hẻo lánh bảo vệ tuần tra thường sẽ không đi đến đây.
"Quả nhiên là nghĩa địa, nhiệt độ ở đây còn mát hơn bên ngoài."
"Đúng là âm u thật."
"Thôi được rồi, đừng tự hù dọa mình nữa, tụi mày mau dọn đồ đạc ra đi."
Điện thoại di động, máy tính bảng, sạc dự phòng, đèn pin và các thiết bị cắm trại khác được lấy ra khỏi ba lô. Một trong số đó là cậu con trai mặc áo khoác bóng chày màu đen, cậu ta lại lục lọi trong ba lô, trước ánh mắt không thể tin được của mọi người, cậu ta lôi ra một bó tỏi, một thanh kiếm gỗ đào cũ kỹ, một bức tượng Chung Quỳ mặt mày hung tợn và ba củ khoai lang đỏ to bằng bàn tay.
"Có ý gì đây?"
"Ôi, nhà tao làm nghề tang lễ, bình thường hơi mê tín một chút, tụi mày đừng để ý nhé."
"Tao hiểu hết mọi lý lẽ, nhưng khoai lang đỏ cũng để đuổi quỷ sao?"
"À không phải, mấy củ khoai lang đỏ này là bà nội hôm nay mang từ dưới quê lên, nghe nói dẻo dẻo ăn ngon lắm, tao muốn nướng thử xem sao."
"Sao mày không tiện thể mang theo cái vỉ nướng BBQ luôn đi?"
"Tao cũng muốn lắm chứ, nhưng mà không mang nổi. Tuy nhiên tao có mang theo salad dưa chuột và mấy lon bia nữa."
"......"
Những cuộc đối thoại thì thầm vang lên trong đêm tối yên tĩnh. Lều trại nhanh chóng thành hình, những củ khoai lang đỏ bị ghét bỏ cũng được chú ý trở lại.
"Thật ra tao thấy nướng khoai lang đỏ cũng không tệ đâu."
"Có khi nào không được lễ phép không? Dù sao đây cũng là nghĩa địa mà."
"Đến lúc đó chia cho chúng nó một phần là được mà."
"Nói có lý đó."
Đám thiếu niên nhìn nhau, trên mặt đều hiện lên nụ cười đầy ẩn ý. Cậu trai mặc áo bóng chày chủ động nhận nhiệm vụ nướng khoai. Cậu ta nhận lấy cái xẻng quân dụng mà bạn đưa cho, ngón trỏ và ngón giữa chụm lại đặt giữa trán, giả vờ nhắm mắt xoay một vòng tại chỗ, xác định một vị trí tuyệt đẹp rồi bắt đầu đào đất.
"Chính là vị trí này, đảm bảo an toàn."
Cậu ta đào một cái hố đất, rồi tìm mấy viên gạch xếp thành một cái tháp nhỏ, tìm cành cây đốt lửa, ném ba củ khoai lang đỏ vào, vỗ vỗ tay, cười tủm tỉm nói:
"Đại công cáo thành."
Khi cậu ta xách cái xẻng quân dụng quay lại, các bạn đều thi nhau trêu chọc:
"Mày xem, trông cũng chuyên nghiệp ra phết đấy chứ."
Trước lều trại, ánh đèn cắm trại tỏa ra ánh sáng mờ ảo. Đám thiếu niên vây quanh ngồi trò chuyện, vừa ăn vừa kể những chuyện vui ở trường học. Thỉnh thoảng tiếng cười vang lên xua tan đi áp lực và nỗi sợ hãi mà nghĩa địa mang lại.
"Tới đánh bài đi?"
"Được thôi, tao đi xem khoai lang đỏ nướng thế nào rồi đã."
"Không cần xem đâu, tao đã lấy cho bọn mày rồi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!