Mùi thuốc khử trùng?
Sao lại có mùi thuốc khử trùng?
Còn cả tiếng dao kéo bằng inox đập vào nhau
"Bác sĩ, mạch đập yếu."
"Cầm máu."
"Nhóm máu này trong kho lưu trữ hết rồi."
"Không ổn. Nhịp tim đang yếu đi."
"Nhanh. Chuẩn bị sốc điện."
"..."
Sao những ngôn ngữ này quen quá. Là ngôn ngữ y học hiện đại.
Chẳng lẽ...
Không thể nào.
"Bác sĩ không ổn rồi. Tim rất yếu."
"Bác sĩ. Khí khuyết đang dần ứ đọng."
"Độc tố rất mạnh."
"Không thể dùng sốc điện nữa."
Lại là những giọng nói kia, dường như đang nhỏ dần.
Mà nàng không cần quan tâm, nàng đang rất buồn ngủ.
Buồn ngủ quá.
***________
Hà Diễm mở mắt, xung quanh nàng là một khung cảnh rất đỗi quen thuộc
Tường trắng, đệm êm, vật dụng hiện đại
Từ chiếc cốc được làm bằng thủy tinh đến chiếc bàn gỗ tinh xảo mang theo mùi hương quen thuộc tận mười chín năm nay.
Nhà nàng?
Hiện đại giới?
Dường như không tin vào mắt mình, Hà Diễm muốn đứng dậy để xác nhận lại bị những bó dây nhựa chằng chịt kéo về. Khó nhọc hít thở thông qua bình khí đang bịt trước mũi nàng.
Cảm giác toàn thân mềm nhũn không còn khí lực, cơn đau toàn thân truyền đến não bộ, Hà Diễm khẽ nhíu đôi mày thanh lệ, gương mặt trắng bệch.
Đau.
Là thật.
Soát lại ánh mắt tứ phía. Chính xác vẫn là căn phòng màu trắng khiết, tấm mành che bằng chất liệu tơ tằm được đặt thiết kế riêng từ nhà thiết kế Jennifer, trên thế giới chỉ có độc nhất một cái.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!