Chương 25: (Vô Đề)

Yến An Dao là đứa họ nhìn từ nhỏ khôn lớn, chính vì quý mến, nên lại càng không.

"Vậy nếu ngày mai nàng ta lại tới thì sao?"

Ta cầm lấy sổ sách, tiếp tục xem:

"Nàng muốn đến, thì cứ để nàng đến."

Đỗ Quyên bỗng trầm mặc. Theo lẽ, nếu nàng chưa hiểu, hẳn sẽ còn hỏi tới cùng.

Ta vừa định mở miệng, đã thấy mắt nàng trợn tròn nhìn cửa, ta quay lại, liền bắt gặp Bùi Trường An đứng đó, sắc mặt âm trầm, tâm tình chẳng mấy tốt.

Chẳng biết chàng đứng đã bao lâu, nghe được bao nhiêu.

Sao hôm nay lòng chàng lại lặng im đến vậy?

Thấy Đỗ Quyên sợ hãi, ta khẽ ra hiệu để Lữ mụ mụ dẫn nàng lui.

"Đỗ Quyên cũng chỉ nghe người khác nói lại, không phải cố ý dò xét hành tung của chàng."

"Ta biết." Chàng đáp một tiếng, rồi vẫn như thường ngồi xuống ghế quý phi bên cạnh.

[Nàng ngày ngày tránh né ta, vậy mà lại nói nàng ta muốn đến thì cứ đến]

[Hôm ấy trong ngự hoa viên nàng không quan tâm, nay đã thành hôn, nàng vẫn chẳng hề bận lòng sao?]

[Những ngày qua, hóa ra đều là ảo giác ư?]

Bàn tay lật sổ của ta khựng lại, thì ra hôm đó trong ngự hoa viên, chàng đã biết chúng ta nhìn thấy.

[Chỉ cần nàng hỏi một câu thôi, thế nhưng, nàng một câu cũng chẳng hỏi.]

Ta lấy thẻ trúc kẹp vào trang đang xem, khép sổ lại:

"Phu quân, chúng ta nói chuyện về Yến tiểu thư đi."

"Được, nương tử muốn biết điều gì?" Chàng gần như lập tức đáp.

"Ta nghe rằng, chàng và Yến tiểu thư từng có hôn ước."

"Chỉ là khi còn nhỏ, hai bên phụ mẫu buột miệng nói đùa một câu, chẳng thể coi là hôn ước."

Chàng sợ ta hiểu lầm, liền vội bổ sung:

"Ta nay đã hai mươi mốt, nàng cũng đã mười bảy, nếu lời nói đùa ấy tính thật, thì hai nhà đã sớm đổi canh thiếp, đính ước từ lâu rồi."

Chàng nói có lý, nhưng trong chuyện này chẳng phải do chàng định đoạt. Yến An Dao lại luôn ghi tạc trong lòng.

"Yến gia với Bùi gia vốn là thế giao, ta cùng a huynh nàng ta cũng từ nhỏ đã kết nghĩa bằng hữu. Hôm qua nàng đứng chờ ta ở cửa, nghĩ đến giao tình, ta khuyên nhủ nàng thật lâu."

"Nghe nói hôm nay nàng ta lại đến, ấy là bởi trước kia cũng thường lui tới. Ta không ở kinh thành, nàng vẫn thường đến bầu bạn cùng mẫu thân, phụ thân mẫu thân cũng rất thích nàng."

[Nói thế hình như chẳng ổn!]

"Chỉ là phụ mẫu thích nàng ta, nhưng cũng chỉ coi nàng ta như con gái."

"Yến gia quyết sẽ không để ái nữ làm thiếp, còn ta cũng không nạp người mình không thích."

[Như vậy hình như vẫn chưa đúng!]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!