Chương 29: (Vô Đề)

Bầu không khí khá nặng nề, ra khỏi thang máy, Chu Nghi Ninh đi phía sau kéo tay áo anh lại, "Này, em không cố ý thật mà."

Quý Đông Dương liếc cô, không tỏ thái độ gì.

Chu Nghi Ninh giơ tay đầu hàng, dẩu môi nói: "Được rồi, em thừa nhận là em cố ý, nhưng em quên mất ngày mai anh phải quay phim, thật đấy."

Quý Đông Dương gỡ tay cô ra, tiếp tục đi về phía trước.

Cô tức giận nhìn lưng anh, sau đó chạy lên cản đường anh lại, ấm ức: "Em say rồi nên bỏ qua một lần đi, Quý Đông Dương, anh đừng so đo với phụ nữ say rượu mà."

Cuối cùng anh cũng dừng lại, cúi đầu nhìn cô, "Được."

Dứt lời, xoay người bấm mật mã nhà.

Chu Nghi Ninh ngẩn người, lát sau cũng đi tới chỗ anh, Quý Đông Dương định vào nhà, cô cũng muốn vào.

Quý Đông Dương nghiêng đầu tựa vào cửa, một tay vịn cửa, cúi đầu nhìn cô, cười khẽ: "Sao thế, còn muốn theo vào nhà nữa à?"

Muốn, cô gật mạnh đầu, mắt vẫn nhìn đôi môi bị cắn rách của anh.

Quý Đông Dương không cười nữa, "Cô xem bây giờ là mấy giờ rồi, về đi."

Ngay sau đó, cửa đóng lại.

Chu Nghi Ninh sờ mũi, thầm nghĩ có lẽ sắp tới lại bị cấm cửa rồi đây.

Biết sớm thì cô đã hôn thật nhẹ nhàng rồi.

***

Sáng hôm sau, A Minh lái xe khác qua đón Quý Đông Dương. Quý Đông Dương mang khẩu trang đi ra khỏi thang máy, lên xe rồi vẫn không tháo xuống. A Minh nhìn anh qua kính chiếu hậu, thấy hơi lo: "Đông ca, anh bị cảm hả?"

Quý Đông Dương: "Không có."

Gỡ một bên khẩu trang ra, chiếc khẩu trang treo lủng lẳng ở một bên tai.

Anh đưa tay lấy bịt mắt theo thói quen mới nhớ hôm nay đi xe khác, "Cho tôi cái bịt mắt."

A Minh vội vàng lấy cái bịt mắt mới từ trong hộp ra, vừa ngoảnh đầu thì thấy môi dưới của Đông ca bị rách một miếng da, anh ta sửng sốt, còn Quý Đông Dương làm như không có gì nhận lấy miếng bịt mắt, đeo lên rồi ngả người tựa vào ghế.

A Minh nhìn anh chằm chằm một lúc lâu, sau đó mới cứng ngắc quay người lại, dấu đó rõ ràng là bị phụ nữ cắn!

Tối qua trừ tiểu ma nữ ra, không còn ai khác.

A Minh tức giận, cắn thành như vậy thì tiểu ma nữ cái gì chứ, là nữ ma đầu thì có!

Có vẻ như tình hình chiến đấu tối qua rất kịch liệt?

"Lái xe đi."

Bị một giọng nói lạnh lẽo nhắc nhở, A Minh lắc đầu xóa hết những hình ảnh không nên có trong đầu, chuyên tâm lái xe.

Đến trường quay, Quý Đông Dương đeo khẩu trang đi tới phòng hóa trang mới lấy khẩu trang xuống rồi thay trang phục. A Minh ôm áo khoác của anh nhìn thợ trang điểm, chưa gì mà đã có thể hình dung được vẻ mặt lát nữa của cô ấy rồi.

Thợ trang điểm sắp xếp lại đồ trang điểm, lúc Quý Đông Dương ngồi xuống, cô ấy cười: "Chào Đông ca."

Cô ấy nhìn vào gương, vẻ mặt nhất thời đờ ra, lòng thầm hét to: Cha mẹ ơi!

Quý Đông Dương nhìn cô ấy, hỏi bằng giọng lãnh đạm: "Che được không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!