Chương 4: (Vô Đề)

Đem Tiểu Hoàng mang về nhà sau, Hà Thanh liền biết nó không phải con chó mà là một chú sư tử con. Thân thể tứ chi viên ngắn, đầu rất lớn, trên đầu có đường vằn. Nó linh động lỗ tai dựng thẳng lên, hai đôi mắt lớn sáng lấp lánh hữu thần. Tiểu tử bộ dạng tuấn tú, bộ lông bóng loáng, sạch sẽ, vô cùng được người ta yêu thích. Hà Thanh đối diện dáng dấp khả ái của nó, sau ba phút, liền quyết định nhất định phải nuôi nó.

Tiểu Hoàng nằm trên đất cào động móng vuốt, trương răng phát ra mềm nhũn tiếng kêu, kêu thanh: "Ngao... Ngao..." Không hề mang lực sát thương.

"Tiểu Hoàng đói bụng sao?"

Hà Thanh nhu nhu đầu của nó, cảm thấy phải cho mình cùng Tiểu Hoàng mua chút lương thực, trong tủ lạnh đã sớm không còm tồn lương thực.

Hà Thanh độc thân ở, phòng ở rất nhỏ lại cũ kỹ. Hà Thanh kế phụ rất có tiền, có công ty có đại trạch, đối Hà Thanh cũng không tồi nhưng mà Hà Thanh không muốn quấy nhiễu mẫu thân và kế phụ sinh hoạt.

Hà Thanh dự định đến trong siêu thị mua nguyên liệu nấu ăn, cậu nhìn một chút Tiểu Hoàng cảm thấy được không yên lòng, lấy đến một cái hộp giấy không, đem Tiểu Hoàng bỏ vào, dặn dò nó: "Không thể chạy loạn, bị người phát hiện sẽ đem ngươi bắt đi vườn thú."

Tiểu Hoàng giơ lên chân trước, nằm nhoài trên hộp giấy, Hà Thanh lấy ngón tay điểm điểm đầu của nó, Tiểu Hoàng liên nghe lời thu về hộp giấy.

"Bé ngoan một chút nhé, ta rất nhanh liền trở về, rất nhanh thôi! "

Hà Thanh mang theo túi xách, chạy vội xuống lầu chạy đến siêu thi ở đối phố cách một nhà.

Hà Thanh đi tới cửa hàng thịt nhìn một chút giá cả, Hà Thanh cảm thấy nuôi một con sư tử nhỏ thật không dễ dàng gì! 

Mua một ít thịt, mua thức ăn mua cá cunhf mua sữa bò, đau lòng sờ sờ bóp tiền, Hà Thanh nhấc theo một đại bao đồ vật về nhà.

Mỗi tháng Hà mẹ đều sẽ cấp Hà Thanh sinh hoạt phí không ít, chính là làm vi một hảo thanh niên nên Hà Thanh luôn có thói quen tích góp món tiền nho nhỏ.

Dùng tốc độ nhanh nhất lên lầu, Hà Thanh mở cửa phòng đem đồ vật mang đến bếp thả xuống, lập tức chạy đi xem Tiểu Hoàng.

Hộp giấy bên trong không có Tiểu Hoàng lại bị đảo ở một bên. Hà Thanh khắp nơi tìm kiếm, phát hiện nó ở phòng khách ghế sô pha phía sau, đang quăng cắn ôm gối.

"Có còn muốn hay không ăn thịt, không cho cắn."

Từ Tiểu Hoàng trong miệng kéo ra gối ôm, Hà Thanh dạy dỗ nó. Tiểu Hoàng ngoan ngoãn ngồi dưới đất, hai chân nhỏ  đặt ở trước người.

Hà Thanh tiến vào nhà bếp, Tiểu Hoàng đi theo vào, Hà Thanh cười nói: "Không biết ngươi nhỏ như vậy muốn ăn cái gì, ta mua thịt, còn có trứng gà, còn có sữa bò."

Đầu tiên là rót một tô sữa bò, Tiểu Hoàng tiến lên trước, ngửi một cái, đem lắc đầu một cái, trông rất ghét bỏ.

Sau đó là đem thịt bò cùng thịt lợn băm, dùng đĩa nhỏ sắp xếp gọn, để dưới đất. Tiểu Hoàng căn bản lười liếc mắt nhìn, hứng thú thiếu thiếu.

"Liền còn lại trứng gà, bé ngoan ăn, không ăn liền sẽ chịu đói."

Hà Thanh gõ một cái trứng gà tại trong bát, đưa tới Tiểu Hoàng trước mặt, Tiểu Hoàng lè lưỡi, li3m li3m, đem lắc đầu một cái, để cho Hà Thanh một cái vòng tròn mông.

"Này cũng không ăn, kia cũng không ăn, muốn làm thần tiên sao!."

Hà Thanh nhắc tới đối kiêng ăn Tiểu Hoàng không có cách nào, quyết định đến trong phòng bếp chuẩn bị cho chính mình cơm tối.

Nấu cơm, hầm canh cá, thịt lợn chưng đản, xào cải thìa. Chính mình một người, một thang lưỡng đồ ăn giải quyết.

Ăn no nê, Hà Thanh thu thập nhà bếp cởi xuống tạp dề. Cậu tại nhà bếp bận rộn, Tiểu Hoàng tại bên chân hắn tuỳ tùng. Hà Thanh ngồi xổm người xuống, đem Tiểu Hoàng ôm lấy, đêm nay cấp Tiểu Hoàng từng thử rất nhiều loại đồ ăn, nó liền không có giống nhau muốn ăn, thực sự khiến người phát sầu.

Buổi tối nghỉ ngơi, Hà Thanh ôm Tiểu Hoàng đến trên ghế salông xem ti vi, chính tại truyền phát tin phim tài liệu. Trong ti vi đang phát châu Phi sư tử đuổi bắt linh dương, nhào trảo cắn cuống họng, ăn sống sống lột, tương đương huyết tinh. Hà Thanh trợn mắt lên, cúi đầu nhìn về phía nằm úp sấp ở bên người nhuyễn manh sư tử con, cậu đưa tay ra, đem mắt của sư tử con che lại.

Không thích hợp cho thiếu nhi, tiểu hài tử không được học nha! 

Đêm đó, Hà Thanh vẫn là thử  xem Tiểu Hoàng thích ăn cái gì. Cậu đến trong tủ lạnh lấy ra một cây kem ngọt, một bên li3m một bên xem ti vi, đột nhiên phát hiện Tiểu Hoàng đứng lên, tiến tới góp mặt li3m láp kem ngọt, ăn được rất vui mừng, làm cho Hà Thanh nhìn đến trợn mắt ngoác mồm. Hà Thanh cũng là vào lúc này, mới ý thức tới thời điểm cậu nhặt được con sư tử này đại khái cũng không phải là đứng đắn gì sư tử đi.

Cùng sư tử con làm bạn hai ngày, Hà Thanh ra ngoài sẽ mang theo nó, không mang theo nó, nó liền quấy rối, đem trên giường gối, vỏ chăn kéo dài tới trên đất, đem giấy đi cầu kéo đâu đâu cũng có, còn có thể trảo cắn ghế sô pha. Chính là nuôi mèo cũng bất quá là như thế này.

Hai ngày sau, chị họ gọi tới một cú điện thoại, nói đại gia ước hảo ngày mai tại Hà thôn nhà cũ gặp lại, trao đổi chuyện di chúc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!