Chương 39: (Vô Đề)

Sáng sớm, vẫn là Kha Sư Thành làm cơm, Hà Thanh nằm trên ghế sa lông sờ Tiểu Hoàng mao. Trên khay trà đứng Tiểu Hôi, Tiểu Hôi gần đây trên người mọc ra dày đặc mà mềm mại hoàng mao, lại không phải là màu vàng sẫm trọc mao kê.

Tiểu Hôi tại trên khay trà mổ táo xanh, một quả táo xanh lăn tới một bên, Tiểu Hôi nhanh nhẹn mà dùng móng vuốt trảo giẫm, phảng phất như đang nói: "Cho ngươi chạy nè ", sung sướng mà mổ.

Hà Thanh ánh mắt rơi vào Tiểu Hôi trên người, cảm thấy được nó gần đây lông tơ trơn bóng, tinh thần hảo, thần thái sáng láng. Hà Thanh còn không rõ ràng lắm, cùng người gia hạn khế ước linh cầm, tình trạng của nó, cũng sẽ bị chủ nhân ảnh hưởng.

Thần thái sáng láng Kha đạo trưởng, tại trong phòng bếp chiên bánh trứng, ngày hôm nay bữa sáng rất đơn giản, bánh cùng sữa đậu nành.

Bữa sáng làm tốt, Hà Thanh thả xuống Tiểu Hoàng, muốn vào nhà bếp hỗ trợ. Hà Thanh bưng ra đản bánh, Kha Sư Thành lưu tâm nhìn bóng lưng cậu từ trong phòng bếp đi ra ngoài, Hà Thanh bước đi vẫn còn có chút không dễ chịu. Tỉ mỉ nhìn kỹ sẽ phát hiện Hà Thanh thân thể không khỏe, tuy rằng cậu sáng sớm dậy, vẻ mặt tươi cười, nằm nhoài trên người Kha Sư Thành, vừa kéo vừa ôm, cùng như không có chuyện gì xảy ra.

"Đi ngồi đi, ta tới cho."

Kha Sư Thành đem bát đĩa bưng ra, vì chính mình cùng Hà Thanh đảo sữa đậu nành, cũng không quên phần cho Tiểu Hoàng cùng Tiểu Hôi.

"Sư Thành, thảo yêu có thể ăn điểm tâm sao?"

Chiếc kỷ trà bên cạnh mang theo một xanh trắng "Củ cải", chính là bồ linh thảo yêu, nó đậu xanh tựa đôi mắt nước long lanh nhìn bàn ăn.

Khởi đầu cỏ nhỏ yêu không quá muốn đi ra đại sảnh, dần dần hỗn thục sau mới ra ngoài, Tiểu Hôi cùng Tiểu Hoàng biết đến nó cũng là sủng vật nuôi trong nhà, được cho ở chung hòa thuận, dù sao Tiểu Hôi chưa hề đem thảo yêu đương củ cải mổ.

"Linh vật ăn nhân loại đồ ăn không có ích."

Hà Thanh đưa ngón tay vào trong chén trà uống sữa đậu nành của Tiểu Hôi, Tiểu Hôi lại là chung tình nhân loại đồ ăn.

"Không giống nhau, Tiểu Hôi thuở nhỏ theo ta, bị nhân giới ảnh hưởng."

"Chẳng trách Tiểu Hoàng không thế nào yêu ăn đồ ăn."

Còn tưởng rằng Tiểu Hoàng là kiêng ăn, kỳ thực không phải là như vậy! 

"Nó có thể là muốn tới đây chơi đi."

Hà Thanh đứng lên, hướng cỏ nhỏ yêu đi đến, cậu đưa bàn tay hướng thảo yêu, thảo yêu vui vẻ hướng tay cậu mà nhảy lên. Hà Thanh nâng thảo yêu đến trên bàn, đem thảo yêu thả xuống.

Quả nhiên, thảo yêu đối đồ ăn không có hứng thú, chỉ là hiếu kỳ, nó nhìn bên này xem, bên kia nhìn một cái, nhảy nhảy nhót nhót. Cỏ nhỏ yêu cuối cùng nhảy xuống bàn, rơi xuống Hà Thanh trong lồng nguc.

"Nó lẽ ra có thể do ngươi điều động."

Kha Sư Thành nhìn cỏ nhỏ yêu, có một cái ý nghĩ.

"Sư Thành, ngươi sẽ đối nó làm cái gì?"

Hà Thanh lấy tay ngăn trở cỏ nhỏ yêu, cậu nhìn thấy Kha Sư Thành tại niệm chú, cỏ nhỏ dán vào ngực Hà Thanh mà run lẩy bẩy.

Thần chú xong xuôi, chỉ nghe "Phốc" một tiếng, cỏ nhỏ yêu đột nhiên không thấy. Hà Thanh chính tại buồn bực, đã chạy đi đâu, Kha Sư Thành từ trong túi tiền lấy ra một người giấy nhỏbđem tiểu người giấy thả trên bàn, tiểu người giấy ở trên bàn vui vẻ chạy tới chạy ra, tựa hồ thật cao hứng chính mình có một đôi chân.

"Đây là người giấy thuật?"

Kha Sư Thành trước có từng nói, người giấy thuật triệu hoán chính là nhỏ yếu linh vật, đều do chính mình sai phái. Cỏ nhỏ yêu tuổi tác không đủ trăm năm, chỉ là bản thân vật chủng có chứa linh lực, bởi vậy mới được yêu, xem như là yêu bên trong tối nhỏ yếu nhất một cái.

"Là người giấy thuật. Nó không cần linh lực thao tác, chỉ cần có một câu thần chú là được!."

"Ta có thể học."

Hà Thanh cực kỳ vui vẻ, cậu chính là muốn học một chiêu này.

"Trước tiên ăn điểm tâm, ta một hồi sẽ dạy ngươi."

Kha Sư Thành lấy thìa canh gõ xuống bát của Hà Thanh, trong bát sữa đậu nành hoàn không động tới.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!