Chương 36: (Vô Đề)

Hai người tại trong khu chờ đợi, bên người lúc nào cũng người đến người đi, Kha Sư Thành đứng ở bên cạnh Hà Thanh, hắn đem chỗ ngồi nhượng cho Hà Thanh ngồi. Bọn họ bên cạnh có một đôi tình nhân, cô gái ngồi ở trên đùi chàng trai, ấp ấp ôm một cái, tình chàng ý thiếp. Phụ cận, còn có một nhà ba người ồn ào, líu ra líu ríu như học sinh.

"Hà Thanh, chúng ta tìm một chỗ yên tĩnh khác đi."

Kha Sư Thành kéo Hà Thanh, Kha đạo trưởng không thích ồn ào hoàn cảnh.

"Kia không ở nơi này ăn cơm sao?"

"Không đi."

"Đến, chúng ta đi nhà kia."

Kha Sư Thành chỉ tay, chỉ vào đối diện một nhà thanh tĩnh phòng ăn, tuy rằng phòng ăn trang hoàng tráng lệ, cũng không có mấy người thực khách.

Nhà này phòng ăn Kha Sư Thành trước đây tới quá, vật giá cao, thế nhưng có hoàn cảnh yên tĩnh, thư thích.

Kha Sư Thành mang theo Hà Thanh đi vào, tìm một chỗ hẻo lánh ngồi xuống. Người phục vụ lại đây, Kha Sư Thành gọi món ăn, hỏi Hà Thanh muốn ăn cái gì, Hà Thanh lật qua lật lại thực đơn, cảm thấy được đồ ăn thật là cao cấp quá, trái tim thật đau.

Hai người gọi các món ăn, người phục vụ rời đi, bốn phía yên tĩnh, phảng phất cả tiệm chỉ có hai người bọn họ. Hai người ngươi nhìn ta một chút, ta nhìn ngươi một chút, Hà Thanh cảm thấy được có chút ngượng ngùng, cúi đầu mỉm cười. Hà Thanh tay trái đặt ở trên bàn, tay phải  chọc điện thoại di động, cậu trước khi hẹn ăn cơm trưa đã mang theo tiền.

Cảm thấy được tay trái bị Kha Sư Thành nắm chặt thời điểm, Hà Thanh lập tức ngẩng đầu, tương đối kinh ngạc. Lần trước trong đêm đen, cậu muốn nắm lấy tay của Kha Sư Thành, Kha Sư Thành cũng không để cho cậu nắm, hiện tại ban ngày, liền là nơi công cộng, hắn lại là muốn làm.

"Hà Thanh, ta có chuyện muốn nói với ngươi."

"A, chuyện gì?"

Hà Thanh chính tay nhìn mình cùng Kha Sư Thành nắm cùng nhau, đột nhiên nghe đến Kha Sư Thành có việc muốn cùng cậu nói, cậu khó giải thích được có chút khẩn trương lên.

"Ta ngày hôm nay cùng ngươi biểu tỷ đi Ca Úc."

"Ừm."

"Trước ngươi hỏi qua ta, giải quyết thế nào sự tình ngươi biểu tỷ bị Giao Long dây dưa."

Kha Sư Thành dùng ngón tay cái cọ hạ Hà Thanh lòng bàn tay, Hà Thanh muốn rụt tay về, Kha Sư Thành lại nắm không tha.

"Ta nói có một số việc, ta không thể nói cho ngươi."

"Cho nên là, ngươi bây giờ muốn nói cho ta sao?"

Hà Thanh nghe rõ, trong lòng cũng rất vui vẻ.

Kha Sư Thành gật đầu một cái, hắn nghe thấy phía sau tiếng bước chân của người phục vụ đi tới, muốn thả ra tay của Hà Thanh, không nghĩ Hà Thanh lại cầm lấy không thả, đồng thời đối Kha Sư Thành lộ ra nghịch ngợm nụ cười.

Người phục vụ đưa tới hai chén nước, nhìn một chút hai người nắm chặt tay, quay người rời đi.

Đối thượng Hà Thanh nụ cười, Kha Sư Thành lặng lẽ, những ngày gần đây, Hà Thanh hồi đi trường học, hắn xác thực tưởng niệm Hà Thanh. Không nhìn thấy Hà Thanh thời điểm, còn sao cũng không cảm giác được.

"Sư Thành, ngươi nếu là không thuận tiện nói, liền không cần nói cho ta."

Hà Thanh còn tưởng rằng Kha Sư Thành đột nhiên trầm mặc, là đang làm khó dễ.

"Không phải."

Kha Sư Thành phủ nhận, hắn nếu quyết định phải nói cho Hà Thanh, liền sẽ nói ra.

"Hà Thanh, ngươi biết thành hào không?"

"Miếu thành hoàng sao? Ta có đi qua đây, ly nhà ta rất gần."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!